KẺ ĐÀO MỎ - 7
Cập nhật lúc: 2024-07-27 19:52:19
Lượt xem: 246
“Chồng à, sao hôm nay anh mới nhớ tới người ta, người ta chờ anh lâu lắm rồi.”
Ngay sau có tiếng "phịch", hẳn là Tưởng Ngạn đẩy Lâm Lâm ngã xuống giường: "Tiểu yêu tinh, không phải anh tới rồi sao, xem anh trị em như thế nào! Chậc, khách sạn này phục vụ thật chu đáo, dụng cụ gì cũng có.”
Nghe vậy, trong lòng tôi đầy chờ mong.
Quả nhiên, giọng nói oán giận của Tưởng Ngạn từ bên kia truyền đến: "Chờ một chút, anh bôi cái này, sao thứ này lại khó mở như vậy.”
Trong lòng tôi khẩn trương, chẳng lẽ keo dính hiện tại đã có tác dụng rồi sao?
May là lúc này Lâm Lâm bắt đầu thúc giục: "Nhanh lên chồng ơi.”
Hai người đang tình cảm mãnh liệt căn bản quan tâm xem chai chất lỏng này có vấn đề hay không, rất nhanh Tưởng Ngạn đổ "Chất bôi trơn" ra.
“Đau quá!" Lâm Lâm rất nhanh hoảng hốt hét lên.
.
Tưởng Ngạn lúc đầu còn rất hưng phấn, "Đừng sợ!”
Ngay sau đó, cả người hắn cứng đờ: "Duma, chuyện gì xảy ra vậy?”
“Á! Duma! C..hết tôi rồi!" Tưởng Ngạn đột nhiên hét lên.
“Anh đừng nhúc nhích Tưởng Ngạn! Em sắp c..hết rồi!" Lâm Lâm cũng khóc lên: "Anh làm gì vậy?”
Rất nhanh hai người đều hoảng loạn, trong tích tắc tiếng khóc tràn ngập tai nghe.
“Đồ khốn, mày động tay động chân kiểu gì với cái này? Chuyện gì đã xảy ra!" Tưởng Ngạn bắt đầu chửi ầm lên.
Lâm Lâm càng là tức tối: "Nói tôi động tay động chân cái gì, rõ ràng là anh tới trước!”
“Tao làm sao biết được? Thật cmn xui xẻo!”
"Gọi cấp cứu! Tôi sắp c..hết rồi!" Lâm Lâm bắt đầu khóc, nhưng không còn mềm mại nhẹ nhàng như trước.
Tưởng Ngạn bực bội trả lời: "Câp cứu cái gì! Đến lúc đó bị mụ phù thuỷ già ở nhà biết thì tao xong đời!”
“Huhuhu, vậy phải làm sao bây giờ?”
“Duma, tao cũng không biết, đau c..hết tao rồi!”
Lâm Lâm khóc càng to: "Không được, tôi chịu không nổi!"
Bỗng nhiên, tiếng "leng keng" vang lên.
Đây là một tính năng đặc biệt của khách sạn Thiên Duyệt, với một chiếc chuông được lắp đặt ở đầu giường của mỗi phòng để khách có thể báo cảnh sát kịp thời trong trường hợp khẩn cấp.
“Đừng ấn!" Tưởng Ngạn muốn ngăn cản nhưng không còn kịp, chỉ có thể hạ giọng mắng một câu.
Ngay sau đó cửa phòng bị phá, từng tiếng thét chói tai truyền đến.
Đúng vậy, vì Tưởng Ngạn và Lâm Lâm vừa rồi chỉ suy nghĩ nên giải quyết chuyện này như thế nào, lo ấn báo động, hoàn toàn quên mất thân thể trần trụi của mình.
Tôi tháo tai nghe, mở điện thoại bấm một số.
“Hai người có thể xuống dưới lầu khách sạn Thiên Duyệt chờ, lập tức sẽ có tin lớn.”
Tôi đã sớm liên hệ với một nhóm phóng viên chờ ở gần khách sạn Thiên Duyệt, chính là vì giờ khắc này.
Cúp điện thoại, Kiều Kiều nghi hoặc nhìn tôi: "Cậu đang làm gì vậy?”
Tôi cười cười: "Đưa bọn họ lên tin tức.”
8
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ke-dao-mo/7.html.]
Buổi tối hôm đó, tin tức "Cặp đôi vì theo đuổi kích thích dùng keo dính làm chất bôi trơn" nhanh chóng lên hot search Weibo .
Ảnh chụp là Tưởng Ngạn nằm sấp trên người Lâm Lâm, hai người trần trụi được nâng lên cáng cứu thương màu trắng.
Tất nhiên, cơ thể nhân vật được làm mờ.
Thậm chí còn có một đoạn video, trong video, Lâm Lâm nghiêng đầu sang một bên, Tưởng Ngạn che kín mặt: "Đừng quay tôi đừng quay tôi!"
Cư dân mạng vô cùng khiếp sợ để lại lời nhắn.
Lầu 1: [Thật ngờ thật sự có người vì theo đuổi kích thích, có thể làm ra loại chuyện này!]
Lầu 2: [Tôi nói này anh bạn tốt, lần đầu tiên nghe nói dùng keo!]
Lầu 3: [Đây không phải là gà vịt gì đó chứ? Người bình thường ai lại làm như vậy.]
……
Rất nhanh có người bình luận ở phía dưới.
[Các chị em, nghe nói hai người này là tình nhân, người đàn ông kia đã có vợ, đây là vụng trộm sau lưng vợ.]
Hướng gió dư luận rất nhanh có nhiều biến hóa, người qua đường không ngoại lệ ghét bỏ tên đàn ông khốn nạn này, lập tức chửi ầm lên.
Lầu 1: [Kết quả như vậy là đương nhiên, thật sự là đáng đời!]
Lầu 2: [Người đàn ông như vậy nên c..hết đi, chúc hắn nửa đời sau bị đối xử tàn nhẫn!]
Lầu 3: [Lầu trên nói đúng! Loại người này đáng c..hết, nhập viện thôi thì cũng còn nhẹ quá.]
Theo truyền thông đưa tin, sau khi Tưởng Ngạn và Lâm Lâm được đưa vào bệnh viện, bác sĩ cũng chưa từng nghe thấy tình huống này. Cuối cùng hội chẩn quyết định thiến Tưởng Ngạn, hai người mới được cứu. **(ảo ma thế chứ, keo này ở đâu bán vậy chị em)**
Khi nghe tin này, cư dân mạng đã rất phấn khởi.
Nghe nói lúc Tưởng Ngạn tỉnh lại phát hiện mình không còn, tức giận đến ngất xỉu ba lần, thậm chí khóc rống lên, cũng báo cảnh sát chuyện dùng đồ tình thú của khách sạn Thiên Duyệt nên mới bị như vậy.
Nhưng cuối cùng nhân viên khách sạn phát hiện loại keo này trong túi áo khoác của hắn, truyền thông đưa tin, cư dân mạng nhao nhao lên án hắn vừa ăn trộm vừa la làng.
Tưởng Ngạn mở điện thoại ra, nhìn thấy bị cư dân mạng chửi lại ngất đi.
Trong thời gian này, hắn một lần cũng không gọi cho tôi và Triệu Nguyệt, thậm chí còn gửi tin nhắn cho Triệu Nguyệt nói rằng mình đang đi công tác.
Nguyên nhân rất đơn giản, giấy cam kết kia của hắn còn ở trong tay Triệu Nguyệt, một khi bị Triệu Nguyệt phát hiện hắn ngoại tình, hắn sẽ cuốn gói biến thành kẻ lang thang.
Nhưng rất rõ ràng, tôi và Triệu Nguyệt đang chờ đợi giờ khắc này.
Ngày hôm sau, tôi và Triệu Nguyệt cùng nhau đến bệnh viện "thăm" hắn.
Đi tới cửa phòng bệnh, Tưởng Ngạn còn đang nổi điên với y tá, giọng nói rất lớn: "Cút đi, ông đây không thay thuốc!”
Y tá yên lặng đi ra khỏi phòng bệnh, bắt đầu nói thầm: "Nếu không là vì tiền lương, ai nguyện ý thay thuốc cho anh chứ?”
Nhưng không ngờ Tưởng Ngạn nghe được: "Cmn mày nói cái gì vậy! Có tin tao khiếu nại mày hay không?”
Y tá vò đầu bứt tai: "Được, anh đi đi! Anh là ai chính anh không rõ sao? Bà đây đã sớm không muốn thay thuốc cho anh! Đồ thần kinh!”
Tôi nhìn cô y tá đạp cửa bước ra, không nhịn được bật cười.
Tôi và Triệu Nguyệt vào phòng bệnh, tiếng chửi của Tưởng Ngạn truyền tới: "WCNM! Cmn #¥%&... không phải cút rồi sao?”
Trong giọng nói của Tưởng Ngạn mang theo sự chế giễu, nhưng khi nhìn thấy tôi và Triệu Nguyệt, trong nháy mắt ánh mắt hắn hoảng loạn: "Bà xã, Miểu Miểu, em... sao hai người lại tới đây?"
Triệu Nguyệt cười khẩy: "Tôi tới để ly hôn với anh, còn nhớ rõ anh ký giấy cam kết thế nào chứ?"