Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Kế Hoạch Cải Tạo Bá Tổng - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-08-06 19:39:47
Lượt xem: 204

15

Tôi cảm thấy mình tu luyện chưa đủ, đã không thể nắm bắt được suy nghĩ của sếp nữa rồi.

Đột nhiên, một đôi tay lớn đỡ lấy gáy tôi, môi có cảm giác ấm áp.

Gương mặt đẹp trai phóng to của Ngôn Triệt xuất hiện trước mặt...

Anh ấy... hôn tôi!

CPU trong não tôi, cháy hoàn toàn rồi.

Ngôn Triệt chạm nhẹ rồi buông ra, không quấn quýt nhiều.

Anh ấy nhìn tôi chăm chú, hỏi: "Anh chưa xin phép mà đã hôn em, xin lỗi."

"Nhưng mà, em có cảm thấy bị quấy rối không?"

Tôi: ... Anh còn tuân thủ pháp luật ghê.

"Cũng... cũng được."

Tôi đang nói cái gì vậy trời!!!

"Vậy hôn thêm chút nữa nhé."

"Hả?"

Cảm giác ấm áp lại ùa đến, lần này thì rõ ràng là đắm đuối rồi.

Nụ hôn của Ngôn Triệt vụng về, nhưng cũng nồng nhiệt thẳng thắn như con người anh ấy. Ban đầu thăm dò cẩn thận, khi tôi lơ là thì nhanh chóng tấn công, khiến người ta phải đầu hàng.

Đồ tổng tài c.h.ế.t tiệt, hôn thì hôn đi, lại còn thò lưỡi vào nữa chứ!

Mãi lâu sau, anh ấy mới lưu luyến buông tôi ra.

"Cô gái này, sao lại ...chết tiệt..."

"Im đi!"

Làm ơn đi, mấy câu cửa miệng kiểu tổng tài này có thể xóa khỏi đầu anh ta được không?

Sự im lặng lan tỏa giữa chúng tôi, mãi sau tôi mới từ từ lên tiếng.

"Tối qua anh mới tỏ tình với Khương Dữ Ninh, hôm nay đã..."

"Vậy tại sao lúc nãy em lại kéo anh đi?"

"Em..."

"Khương Dữ Ninh và Tống Văn Cữu đã ở bên nhau lâu rồi, anh biết."

"Hả?!"

"Em thật sự nghĩ anh là tổng tài não tàn để em xỏ mũi sao?"

Tôi lẩm bẩm: "Chẳng phải vậy sao?"

Ngôn Triệt: "Em còn nói được nữa à."

Đồ đàn ông chó, tai thính ghê.

Ngôn Triệt thở dài bất lực, "Cũng chỉ có em mới xỏ mũi được anh thôi..."

Tôi: ...

Tình tiết xoay chuyển quá nhanh, hơi khó theo kịp.

16 

Ngôn Triệt dẫn tôi đến địa điểm tỏ tình hôm qua, màn hình LED hiện lên trái tim to đùng, trên đó viết rõ ràng "Ngôn Triệt thích Lâm Sơ Đồng".

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ke-hoach-cai-tao-ba-tong/chuong-8.html.]

Tôi đứng ngây người trước màn hình, hóa ra nữ chính - chính là tôi!

"Lâm Sơ Đồng, anh thích em, em có muốn làm bạn gái anh không?"

Ngôn Triệt ôm bó hồng sâm panh đứng trước mặt tôi, ánh mắt chân thành và sâu lắng.

"Nhưng mà... tối qua..."

Thì ra, tôi vẫn luôn để tâm.

"Anh không tỏ tình với Khương Dữ Ninh, chỉ là cảm ơn cô ấy, cảm ơn sự tử tế cô ấy từng dành cho anh trước đây."

"Ngoài ra, anh hỏi cô ấy xem bố trí địa điểm thế nào, nhờ cô ấy góp ý."

"Anh... anh không có nhiều bạn bè, huống chi là bạn khác giới..."

Thì ra là vậy!

"Còn gì muốn hỏi nữa không?"

"Sao lại là em?"

"Sao lại không phải là em chứ!" Ánh mắt Ngôn Triệt nhìn tôi đầy thẳng thắn và tình yêu nồng cháy.

"Người nấu cơm cho anh là em, người thúc giục anh tập thể dục là em, người cùng anh đi học là em, người luôn động viên, tin tưởng và khẳng định anh cũng là em."

"Lâm Sơ Đồng, tuy em hơi tham tiền, đầu óc không được sáng láng lắm, phản ứng còn chậm chạp nữa..."

"Nhưng em lạc quan vui vẻ, tích cực yêu đời, ở cùng em rất thoải mái, mỗi ngày bên em anh đều rất vui. Anh hy vọng niềm vui này có thể tiếp tục cùng em."

"Lâm Sơ Đồng, em có chấp nhận lời tỏ tình của anh không?"

"Em... để em suy nghĩ đã..."

"Em còn đòi suy nghĩ, thiếu gia ta lần đầu tiên tỏ tình với người khác đấy!"

"Thì em cũng lần đầu được tỏ tình mà, tại sao anh tỏ tình là em phải nhận liền!"

Ngôn Triệt bị tôi chặn họng không nói nên lời!

Hừ hừ, cho anh chừa cái tội kể khuyết điểm của em lúc tỏ tình.

Sếp Ngôn đầu hàng, anh ấy nhét bó hoa vào lòng tôi, lại bắt đầu lôi mấy câu cửa miệng kiểu tổng tài ra.

"Cô gái, nhận đồ của thiếu gia thì là người của ta rồi!"

Lại nhét thêm cái thẻ vào tay tôi, "Đừng từ chối tôi, nếu không tôi không đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra đâu!"

"Cô gái..."

"Làm ơn, im đi."

"Em không thích mấy câu này sao?"

"Ai lại thích mấy cái này chứ?"

"Mấy nữ chính trong tiểu thuyết đều thích tổng tài bá đạo kiểu này mà!"

"Hứa với em, bớt đọc mấy tiểu thuyết ngôn tình đi được không?"

"Cô gái, em lấy tư cách gì ra lệnh cho tôi. Trừ phi em là bạn gái tôi..."

Tôi thở dài, đành chịu: "Bạn trai à, đi ăn thôi, đói rồi."

"Được thôi!"

Ngôn Triệt vui vẻ nắm tay tôi, sóng vai bước đi.

Phía sau là những bông hồng nở rộ, tuyên bố tình yêu của đôi tình nhân.

 

 

Loading...