KẾ HOẠCH CÂU CÁ CỦA THIÊN KIM GIẢ - C6
Cập nhật lúc: 2024-07-14 16:26:20
Lượt xem: 556
11.
Lúc gặp Tạ Vô Vọng, hắn đi tới đi lui, đột nhiên bắt lấy tay tôi.
Tôi giãy dụa, nhưng hắn không chịu buông.
Tôi khó xử: "Vô Vọng, anh buông em ra, trên đường có rất nhiều người.”
Hắn đặc biệt nghiêm túc nhìn tôi: "Tân Can, em sợ cái gì, em không phải đã nói muốn cùng tôi cử án tề mi sao? Chúng ta quang minh chính đại ở cùng một chỗ, vì sao không thể cho người khác xem.”
Tôi vẫn giãy dụa cật lực: "Vô Vọng, anh bình tĩnh một chút, chúng ta chờ đến khi Vinh Gia Ngôn có bạn gái, thì công khai ở bên nhau, nếu không em sợ anh ấy nổi điên."
Tạ Vô Vọng nhìn tôi thật lâu: "Thật sao?”
Tôi đáp:”Tất nhiên rồi ạ, em có bao giờ lừa anh đâu?"
Đến đúng 6:15, tôi nói: "Trở về thôi, em mệt quá."
Hắn nói: "Em mệt rồi, có thể ngồi nghỉ trên băng ghế. Anh muốn cả tối nay đều được ở bên em.”
Tôi lắc đầu: "Không được đâu, Vô Vọng, em phải về ký túc xá học bài, vì em phải trở nên thật ưu tú, mới có thể xứng ở bên cạnh anh.”
Nói xong, tôi không để ý đến sự ngăn cản của hắn, leo lên xe đạp, đạp như bay.
Vội vội vàng vàng trở về, tôi mới tới cổng trường kịp lúc 6 giờ 30, hội họp với Vinh Gia Ngôn.
Vinh Gia Ngôn cười hỏi tôi: "Đi đâu về vậy? Trán em đầy mồ hôi.”
Tôi nói: "Em học ở ký túc xá, suýt chút nữa lỡ mất hẹn với anh.”
Hắn vẫn cười nói: "Anh còn tưởng rằng em với Tạ Vô Vọng trốn đi hẹn hò, cho nên mới trở về vội vã như vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ke-hoach-cau-ca-cua-thien-kim-gia/c6.html.]
Tôi oán trách liếc nhìn hắn: "Anh nghĩ lung tung gì thế, em chỉ coi Tạ Vô Vọng là anh em, không có việc gì thì liên hệ anh ấy làm gì.”
Hắn nắm lấy tay tôi: "Vậy bây giờ chúng ta công khai đi. Anh muốn quang minh chính đại ở bên em.”
12.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Tôi vẫn chưa lên tiếng.
Phía sau đột nhiên vang lên một thanh âm lạnh lẽo: "Tân Can. Không phải em bảo rằng phải trở về ký túc xá học bài sao?”
Tôi quay đầu lại, thấy được Tạ Vô Vọng đang dùng một ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm tôi.
Mà cách đó không xa, là ba người bạn cùng phòng của tôi, đang kinh ngạc nhìn chúng tôi.
Mà nữ chính Tề Tư Tư, đang nhìn tôi nở một nụ cười ý vị sâu xa.
Tôi vội vàng, kinh hãi đẩy tay Vinh Gia Ngôn ra.
Hai người họ lập tức tới gần tôi, chất vấn: "Em trêu đùa anh?”
Vinh Gia Ngôn: "Em một bên câu anh, một bên câu hắn, cùng hắn hẹn hò xong, liền tới tìm anh, em coi anh là cái gì?!"
Tạ Vô Vọng: "Tôi vẫn luôn cho rằng, em là một cô gái nhỏ đơn thuần cái gì cũng không hiểu, không ngờ tới, tâm tư em lại thâm sâu như vậy!"
Tôi đón nhận ánh mắt của họ, lộ ra dáng vẻ 'lợn chếc không sợ nước sôi': "Em không hề đùa giỡn hai anh, em coi các anh là anh em, nhất định là có người vu khống em!"
Tôi chỉ vào Tề Tư Tư cách đó không xa, phẫn nộ nói: "Con tiện nhân này, nhất định là do cô vu oan em, châm ngòi quan hệ của chúng ta, hôm nay em sẽ cho cô ta biết tay!”