Kế Hoạch G.i.ế.t Người Không Hoàn Hảo - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-06-09 21:26:06
Lượt xem: 753
16.
Tôi dùng thời gian một tuần để mua nguyên liệu và chế tạo ra th/uốc đ/ộc.
Lưu Chí Văn được tôi d/ụ d/ỗ đến vô cùng hào hứng, còn cho tôi không ít tiền. Tôi dùng số tiền này thuê một căn hộ, ngày nào cũng lấy cớ phải đi thi để rúc trong đó chế tạo đ/ộc d/ược.
Trước đó tôi ở trường có quen với một anh bên y dược, cũng thường xuyên theo tới lớp nghe giảng nên học được chút ít kiến thức về làm thí nghiệm.
Th/uốc đ/ộc rất nhanh được chế tạo thành công.
Sau đó, tôi lại mua rất nhiều xăng đưa đến căn nhà cũ, dự định sẽ ngụy tạo ra hiện trường h/ỏa h/oạn.
Mọi chuyện đều đã sẵn sàng, chỉ còn chờ gió đông.
Thời gian kiểm tra thai kỳ của chị gái lại đến cũng là lúc thời cơ nổi lên. Tôi cố tình từ chối chị gái, kiếm cớ để cho chị ấy tự mình đi khám thai. Tiếp đó, tôi lại canh đúng lúc Lưu Chí Văn về nhà để hắn trông thấy que thử thai ở trên tay tôi.
Tôi nói với hắn rằng chị gái mình đã mang thai con của tên người nước ngoài kia nhưng không dám tiết lộ với hắn.
Lưu Chí Văn quả nhiên nổi trận lôi đình dù kẻ bày đầu ra chuyện này là chính hắn ta.
"Chị vậy mà lại mang thai con người khác, xin lỗi anh!"
"Đáng ch*t mà!"
Sự khiêu khích của tôi quả nhiên có hiệu quả, hắn chạy như đ.iê.n ra ngoài.
Bước một hoàn thành.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Tôi cũng lập tức khởi hành, định sẽ trở về căn hộ thuê trọ để lấy đồ rồi mới đi trước tới căn nhà cũ chờ hắn. Nhưng ngàn tính vạn tính, tôi lại không tính ra được khi Lưu Chí Văn ra ngoài đã khóa trái cửa lại!
Bởi vì phải liên hệ với thợ sửa khóa nên tôi bị muộn nửa tiếng đồng hồ. Đợi đến khi tôi đón được xe tới bệnh viện thì chị gái đã sớm mất dấu, gọi điện thoại cũng không liên lạc được.
Tôi thầm nghĩ không xong rồi, chị đang gặp nguy hiểm bèn vội vàng đón xe chạy đi.
Để đề phòng đánh rắn động cỏ, tôi vẫn dựa theo kế hoạch cũ kêu tài xế dừng lại ở cách đó khá xa, tự mình đi tới căn nhà cũ kia.
Nhưng rốt cuộc vẫn không kịp!
Khi tôi đến, căn nhà cũ đã bị ngọn lửa hừng hực bao vây còn Lưu Chí Văn thì đang đứng bên ngoài phá ra cười không chút kiêng nể gì. Tôi không nghĩ nhiều liền muốn xông vào bên trong ngọn lửa để cứu người nhưng lại bị Lưu Chí Văn ôm chặt, buồn nôn thổi mạnh vào bên tai tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ke-hoach-giet-nguoi-khong-hoan-hao/chuong-8.html.]
“Cục cưng à! Con đó ch*t rồi, em có vui không? Từ nay anh chỉ là của riêng em thôi! Hahaha…”
Tôi cố hết sức giãy dụa nhưng từ đầu tới cuối vẫn không thể thoát được cái ôm của hắn, chỉ bất lực trơ mắt đứng nhìn ngọn lửa nhảy múa vươn cao. Không biết có phải là ảo giác của tôi hay không nhưng trong giây phút đó, tôi đã nhìn thấy chị gái mình đứng ở trên nóc nhà mỉm cười vẫy tay với tôi.
Tôi hiểu, chị đã vĩnh viễn bỏ tôi đi thật rồi…
Giãy dụa trong thời gian dài hao hết khí lực của tôi, khiến tôi xụi lơ trong n.g.ự.c Lưu Chí Văn. Hắn còn tưởng rằng tôi đã nghĩ thông suốt bèn cười híp mắt đặt tôi vào xe, bắt đầu x/é r/ách quần áo của tôi.
Tôi ch*t lặng phối hợp với Lưu Chí Văn, dỗ hắn ý loạn tình mê. Nhân lúc hắn đã hoàn toàn dung nhập vào cuộc hoan lạc, tay tôi mò vào túi lấy ra ống tiêm đã chuẩn bị sẵn. Tiếp đó, tôi cố ý bật dậy ôm chặt lấy Lưu Chí Văn, ghé sát vào lỗ tai hắn nói: “Anh tuyệt quá!”... rồi lập tức đ/âm vào cổ hắn, ép thứ chất lỏng màu vàng pha xanh chảy vào trong cổ hắn ta.
Ch/ất đ/ộc này có dược tính cực mạnh. Hắn vùng vẫy trong giây lát liền t/ắt th/ở.
Cái x/ác của Lưu Chí Văn đè lên người tôi nhưng tôi vẫn không vội đẩy ra mà chỉ giữ nguyên tư thế đó chờ đợi thật lâu. Mãi đến khi bên ngoài trời sắp tối, tôi mới chậm rì rì kéo cái x/ác của hắn vào nhà.
Lúc lên lầu hai, tôi trông thấy chị gái của mình nằm trong cái vạc lớn với ngọn lửa vẫn còn đang âm ỉ cháy trên người. Thật không ngờ, trang bị mà tôi đã tỉ mỉ bố trí cho Lưu Chí Văn lại trở thành phần mộ của chị mình.
Tôi kéo x/ác chị gái ra, đặt Lưu Chí Văn vào.
Xăng để linh tinh dưới lầu hẳn là vẫn chưa sử dụng hết, tôi bèn đi tìm nó. Trong căn nhà này có đồ gì hay nằm ở đâu đều bị tôi nắm rõ trong lòng bàn tay.
Tôi xối cả thùng xăng lên người của Lưu Chí Văn, sau đó vứt bật lửa vào. Ngọn lửa rất nhanh liền bùng cháy, nháy mắt đã nuốt chửng tên s/ú.c s/inh kia.
Tôi xoay người ôm lấy chị gái mình chậm rãi bước ra ngoài.
Đêm dài nổi sương mù khiến cho con đường phía trước cũng trở nên mịt mờ không rõ…
17.
Cảnh sát Trương tự mình còng tay tôi với tâm trạng nặng nề. Ông ấy nói tôi là tội phạm đầu tiên khiến ông ấy cũng phải trỗi dậy lòng đồng tình, còn nói sẽ sắp xếp luật sư giúp cho tôi về việc tố tụng nhằm giành được kết quả tốt nhất.
Thật ra chúng đều không quan trọng…
Tôi bị phán án 10 năm tù, khoảng thời gian tốt đẹp nhất của cõi đời lại phải trôi qua trong lao ngục. Ai nấy cũng đều thay tôi tiếc hận…
Nhưng không sao! Đời còn dài, chỉ bắt đầu muộn 10 năm cũng sẽ không kém phần đặc sắc.
…………………………..