KẾ HOẠCH PHÁ DỠ “TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC” - Chương 1 - 2
Cập nhật lúc: 2024-05-03 15:12:40
Lượt xem: 4,097
Văn án:
Thông báo dỡ bỏ ngôi nhà vừa mới được ban hành, bạn trai cùng bạn thân nhất của tôi lập tức thông đồng với nhau, liên tục bóng gió bên tai tôi bảo tôi thêm tên họ vào sổ hộ khẩu mới.
Tôi từ chối, bạn trai cùng cô bạn thân, lừa tôi mua bảo hiểm rồi chính tay gi//ết tôi.
Sau khi qua đời, tôi mới biết rằng anh ta và bạn thân nhất của tôi đã lén lút qua lại từ trước.
Họ cầm trên tay khoản tiền bồi thường lớn của tôi, đau đớn và cầu xin sự tha thứ:
“An An, em không thể trách bọn anh, nếu em không ch//ết, đứa bé trong bụng Miểu Miểu sẽ không có nơi nương tựa!"
Lần nữa, tôi mở mắt ra vào thời điểm họ yêu cầu thêm tên vào sổ hộ khẩu của tôi.
Tôi nhìn vào bụng của người bạn thân nhất, tôi mỉm cười:”Được rồi, sao lại không chứ, hãy thêm vào hết đi."
Đời này, không để họ có hy vọng, thì làm sao có thể đạp họ tới triệt để thất vọng được chứ?
1.
「An An ơi, điền tên bọn anh vào hộ khẩu luôn đi!」
「Đúng vậy đấy, người ta bảo chỉ có một mình trong sổ hộ khẩu là không tốt, mình và anh Tuấn ở chung giúp cậu trấn trạch đây!」
Âm thanh quen thuộc vang lên, tôi quay đầu, thấy Trương Miểu Miểu đang ra sức lắc tay tôi, ra vẻ đáng yêu.
Còn bên kia, Triệu Gia Tuấn hướng về phía tôi đầy vẻ mong đợi.
Sau một hồi sững sờ, tôi mới từ từ hoàn hồn.
Tôi đã được tái sinh!
Tôi đã sống lại ở cái ngày mà mọi chuyện đau khổ vẫn chưa bắt đầu!
Ở kiếp trước, sau khi vừa nhận được thông báo đền bù giải tỏa, Triệu Gia Tuấn và Trương Miểu Miểu đã bàn bạc với nhau, không ngừng thổi gió bên tai, bảo tôi đưa họ vào sổ hộ khẩu mới.
Đương nhiên tôi không đồng ý, nhưng lý do của họ thì tầng tầng lớp lớp không dứt.
Lúc thì bảo một người trong sổ hộ khẩu là tổn hại tổ vận, lúc lại bảo mình hết tiền không mua nổi nhà.
Triệu Gia Tuấn còn tìm đến cả bố mẹ mình, trước mặt tôi đóng kịch một màn rất to.
Như thể tôi không đồng ý thêm họ vào sổ hộ khẩu thì tôi là tội đồ vậy.
Nhưng chưa kịp đợi tôi phản đối lần nữa, thì chính sách đã thay đổi rồi.
Những người trước ba năm đã có tên trong sổ hộ khẩu, mới được hưởng quyền chia tiền đền bù và nhà mới tái định cư.
Điều đó nghĩa là, họ có được đưa vào sổ hộ khẩu hay không cũng thế cả thôi, đều chẳng được chia nhà.
Tôi nhẹ cả người.
Nhưng thật không ngờ, sau khi tôi nhận được tiền đền bù và chìa khóa nhà mới, anh ta lại đưa tôi đi làm bảo hiểm nhân thọ một số tiền lớn.
Anh ta ra vẻ rất phấn khích:
"An An, em chính là có công với nhà chúng ta, nhất định phải dùng bảo hiểm bảo vệ em thật tốt!"
"Biết em thân thiết nhất chỉ còn mình anh và Miểu Miểu, tối nay chúng ta ăn mừng đi!"
Không ai ngờ, trong cái bữa tối ăn mừng ấy, hai kẻ tôi vẫn coi là thân thiết nhất, lại liên thủ hại c.h.ế.t tôi!
Trương Miểu Miểu phụ trách rót rượu liên tục cho tôi, còn Triệu Gia Tuấn phụ trách đưa tôi say mềm đi đến một góc khuất camera mà anh ta đã điều tra trước, đợi xe tải chạy qua cán nát đầu tôi.
Trời không phụ lòng người, bọn họ đã thành công rồi.
Nửa tháng sau, bọn họ cầm trong tay khoản tiền bảo hiểm lớn của tôi, tổ chức tiệc ăn mừng tại chính căn nhà này.
Thời điểm đó, bụng của Trương Miểu Miểu đã có dấu hiệu nhô cao.
Thật không ngờ, khi tôi mở mắt lần nữa, thì tôi đã được tái sinh rồi.
Tôi nhìn cặp cẩu nam nữ độc ác trước mặt, từ từ nở nụ cười:
"Được thôi, hai người chính là người thân thiết nhất của em mà, đương nhiên phải thế rồi."
Triệu Gia Tuấn, Trương Miểu Miểu, các người cứ nhìn cho kỹ nhé, xem cái kết của của "người thân thiết nhất" sẽ ra sao.
2
Tôi có thể liền đáp ứng, họ hẳn không ngờ tới điều đó.
Tôi nhìn vẻ kinh ngạc hiện trong mắt họ, nhịn không được mà bật cười.
Sao họ lại có thể nghĩ tôi sẽ đồng ý thật được, đấy chỉ là để họ buông lỏng cảnh giác mà thôi.
Kiếp trước, tôi c.h.ế.t rồi mới biết hai người này đã thông dâm với nhau từ lâu rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ke-hoach-pha-do-tinh-yeu-dich-thuc/chuong-1-2.html.]
Việc tôi thừa kế được rất nhiều gia sản, tôi đã không giấu Trương Miểu Miểu. Thế là cô ta cho Triệu Gia Tuấn giả dạng thành mẫu đàn ông tôi thích nhất, từng bước lại gần tôi.
Chỉ để cướp của tôi mà thôi.
Còn chuyện đền bù giải tỏa, chỉ là thúc đẩy kế hoạch của chúng mà thôi.
Nghĩ tới đây, nụ cười trên môi tôi dần trở nên lạnh lẽo.
Vốn dĩ ngay từ đầu bọn họ đã là liên minh ngầm, thì bây giờ tôi phải chia rẽ lợi ích của chúng trước đã
Vài ngày sau, tôi hẹn Trương Miểu Miểu đi uống cà phê.
Lông mày đuôi mắt cô ta đều vui vẻ, xét theo thời gian kiếp trước, thì đoán chừng là hôm nay vừa mới biết tin có thai.
Dựa theo thói quen thường ngày, người trả tiền là tôi, thì Trương Miểu Miểu đều gọi loại cà phê và kem đắt nhất.
Nhưng hôm nay, có lẽ là lo hại tới đứa con trong bụng, cô ta chỉ gọi một cốc sữa nóng.
Mới gặp nhau, tôi đã giả vờ khổ sở than thở với cô ta:
"Chiều hôm qua ba giờ hơn, mình nghe thấy A Tuấn đang nói điện thoại với một người phụ nữ, nghe giống như là bàn chuyện nhà cửa..."
"Sau đó, năm giờ hơn, A Tuấn lại gọi điện lần nữa, vẫn như thế, cậu nói xem, anh ta vội vàng thêm vào hộ khẩu như thế, có phải là thông đồng với người khác để hãm hại mình không?"
Đầu tiên, Trương Miểu Miểu thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nghe nửa câu sau của tôi thì sắc mặt lập tức trở nên lạnh như băng.
Tôi biết tại sao.
Bởi vì cuộc điện thoại lúc năm giờ là gọi cho cô ta!
Chắc chắn cô ta phải nghi ngờ, cuộc điện thoại lúc ba giờ là gọi cho ai?
Rõ ràng là, Trương Miểu Miểu đang lo đến tiền trong tay, sợ kế hoạch của hai người họ bại lộ, chỉ biết kìm nén sự nghi ngờ để an ủi tôi.
Một lát sau, cô ta viện cớ đi vệ sinh, tôi đoán không nhầm thì là đi gọi điện cho Triệu Gia Tuấn.
Tôi giả vờ không biết gì, chỉ nhắn tin đi: 【Có thể chuẩn bị được rồi.】
Vài phút sau, Trương Miểu Miểu quay lại.
Nhìn vẻ mặt cô ta đã thản nhiên hơn nhiều, chắc là Triệu Gia Tuấn đã dỗ dành cô ta ít nhiều.
Chỉ là... đôi uyên ương lén lút dỗ dành nhau này, không cho họ giáp mặt, thì làm sao chơi với họ được?
Tôi chụp một tấm ảnh, gửi cho Triệu Gia Tuấn:
【Em và Miểu Miểu đang uống cà phê, nói chuyện về vụ nhà đền bù giải tỏa, anh cũng đến đây chứ!】
Việc khác có thể Triệu Gia Tuấn không nhiệt tình, nhưng nói đến nhà cửa thì anh ta tuyệt đối phải tới.
Quả nhiên, không lâu sau, tôi đã thấy ở cửa có bóng dáng Triệu Gia Tuấn, mà sau lưng anh ta không xa, còn có một người đàn ông cầm bó hoa hồng đi theo.
Không tệ, những người cần tới hiện diện đều đã đến đủ rồi.
Tôi cười với Trương Miểu Miểu: "Mình bị đau bụng, đi vệ sinh một lát."
Không chuồn mất thì diễn vở kịch này thế nào được?