Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Phá Sản Rồi - Chương 19.2-20(Hoàn)
Cập nhật lúc: 2024-07-22 10:26:25
Lượt xem: 3,998
Tối hôm đó, bạn thân của hắn - Kỷ Thành Xuân đến nhà chúc mừng, vừa gặp mặt đã kêu oan với tôi.
Nói rằng vì tình yêu của chúng tôi, cậu ta đã hy sinh quá nhiều.
Tôi khó hiểu nhìn cậu ta, còn Giang Thiếu Tầm thì lạnh lùng huých khuỷu tay vào người cậu ta, ôm tôi quay sang chỗ khác.
"An An, đừng để ý đến cậu ta, quan hệ giữa anh và cậu ta rất bình thường."
Phía sau, Kỷ Thành Xuân tức giận lên tiếng.
"Giang Thiếu Tầm, anh đồ qua cầu rút ván, anh quên là ai đã giả làm người xấu để tạo cơ hội cho anh rồi sao?"
20
Bố mẹ tôi đã tìm thầy xem cho chúng tôi một ngày tốt để đăng ký kết hôn. Vừa hay là ngày thứ ba sau sinh nhật 25 tuổi của tôi.
Sau khi biết được ngày này, sắc mặt Giang Thiếu Tầm trở nên kỳ lạ vô cùng. Hắn đáng thương cầu xin tôi, dùng mọi cách trên giường.
"An An, chúng ta có thể đăng ký sớm hơn một chút được không?"
Giang Thiếu Tầm luôn nắm bắt được sở thích của tôi, đeo bờm tai thỏ lên khuôn mặt cao lãnh đó.
Tôi... Tôi chảy m.á.u mũi đồng ý ngay tại chỗ!
Nhưng ngày hôm sau, mẹ tôi đã thẳng thừng từ chối yêu cầu của chúng tôi!
Vì vậy, ngày đăng ký kết hôn vẫn là ngày hôm đó.
Kể từ đó, tôi phát hiện ra Giang Thiếu Tầm bỗng nhiên trở nên hoảng sợ, đối với tôi đặc biệt ngoan ngoãn nghe lời.
Mặc dù trước đây cũng vậy, nhưng gần đây lại có chút khúm núm thái quá. Tôi thấy buồn cười trong lòng, nhưng lại giả vờ như không nhìn thấy.
Tôi vui vẻ lựa chọn váy áo, phụ kiện, chuẩn bị cho trang phục gặp Giang Giang vào ngày hôm đó.
Mỗi lúc như vậy, Giang Thiếu Tầm luôn ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi:
"An An, nhất định phải gặp cô ấy sao?"
Tôi liếc xéo hắn một cái: "Vô cùng chắc chắn, khẳng định, nhất định."
Sau đó, Giang Thiếu Tầm lại dùng vẻ mặt muốn nói lại thôi nhìn tôi.
Tôi nhìn mà thấy phiền, bảo hắn cút đi.
Cho đến tối hôm trước ngày sinh nhật tôi, hắn lại hỏi tôi có nhất định phải đi hay không?
Tôi chống nạnh, đang định mắng hắn một trận thì hắn mở Taobao ra, trên trang toàn là hình ảnh những chiếc bàn chà.
Giang Thiếu Tầm vẻ mặt nghiêm túc hỏi:
"An An, chọn một cái mà em thấy vừa mắt đi, ngày sau anh có thể sẽ dùng đến."
Tôi không kiên nhẫn nữa, thuận tay bấm đại một cái rồi hắn mới yên tâm cút đi.
Sau đó, tôi và Giang Giang hẹn gặp nhau tại một nhà hàng nào đó, lấy dải lụa cột trên tay làm tín hiệu nhận biết.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, tôi định bụng sẽ ngủ một giấc thật ngon, tỉnh dậy với diện mạo rạng rỡ nhất để đi gặp Giang Giang.
Ai ngờ đâu, đêm đó, Giang Thiếu Tầm như phát điên, không ngừng dụ dỗ tôi.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ke-thu-khong-doi-troi-chung-pha-san-roi/chuong-19-2-20hoan.html.]
Tôi không chịu nổi, dây dưa với hắn cả đêm. (Chó caotruyen reup của Chanh đó, report nó đi các b iu)
Nhưng hôm sau, tôi vẫn cố gắng chống nạnh, lầm bầm chửi rủa rồi thức dậy.
Giang Thiếu Tầm ở bên cạnh ân cần chăm sóc tôi.
Lúc tôi sắp ra khỏi cửa, hắn nắm lấy tay tôi như thể sợ sau khi tôi và Giang Giang gặp mặt sẽ bỏ rơi hắn, năn nỉ tôi hứa:
"An An, dù có chuyện gì xảy ra, em cũng không được bỏ rơi anh, được không?"
Tôi cười như có như không gật đầu, hắn mới lưu luyến buông tay.
Sau đó, tôi đến nhà hàng đã hẹn với Giang Giang.
Sau đó...
Sau đó, tôi nhìn thấy Giang Thiếu Tầm - người đang đeo dải lụa trên cổ tay trong nhà hàng được bao trọn gói.
Tôi trừng to hai mắt, còn Giang Thiếu Tầm thì gượng cười, dùng giọng điệu hèn mọn nhất nói:
"An An, anh có thể giải thích."
Tôi cởi dải lụa trên cổ tay ném vào mặt hắn, mắng:
"Giải thích cái đầu anh, còn đăng ký kết hôn? Chia tay đi, đồ lừa đảo!"
...
Sau đó, tôi vẫn đăng ký kết hôn với Giang Thiếu Tầm, ba tháng sau ngày dự kiến ban đầu.
Đêm đăng ký kết hôn, tôi nằm nhoài trên người hắn hỏi:
"Hối hận vì đã dùng thân phận Giang Giang để lừa dối em sao?"
Giang Thiếu Tầm trở mình đè tôi xuống, hôn sâu lên tai tôi.
"Dù là cố ý để em bao nuôi anh, hay là tiếp tục sai lầm, dùng thân phận Giang Giang để ở bên em, anh đều không hối hận.
"Anh vốn dĩ hèn mọn, vì vậy cảm ơn bảo bối vì em vẫn còn yêu anh."
Tôi nhắm mắt lại, tận hưởng nụ hôn của hắn, trong lòng lại cười lạnh một tiếng.
Tôi sẽ không nói cho hắn biết, tôi đã sớm nghi ngờ Giang Giang chính là hắn, từ rất lâu rất lâu về trước.
Vào năm lớp 8 đó, khi hắn lấy nick Giang Giang, thức khuya để giảng bài cho tôi, vô tình chụp phải quyển vở, trên đó rõ ràng viết ba chữ [Giang Thiếu Tầm].
Trong lòng tôi nghi ngờ, nhưng tôi vốn dĩ hèn mọn.
Tôi luôn tự hỏi mục đích hắn giả làm Giang Giang là gì?
Cho đến khi hắn lấy danh nghĩa Giang Giang xúi giục tôi tiếp cận hắn, tôi mới hiểu ra, hóa ra hắn thích tôi.
Nghĩ vậy, chúng tôi đúng là trời sinh một đôi.
Tôi mỉm cười, nhón người lên hôn trả hắn, giọng nói dịu dàng như nước bên tai hắn:
"Giang Thiếu Tầm, em yêu anh."
(Hoàn)