Kết cuộc của Tiểu Tam - Phần 1
Cập nhật lúc: 2024-06-16 18:21:56
Lượt xem: 1,910
Bố tôi đưa ả nhân tình đang mang thai về nhà và ép mẹ tôi phải ly hôn.
Mẹ tôi tức giận quá nên gật đầu cái rụp nhưng tôi ngăn lại.
Là do tôi được trùng sinh nên tôi biết ông già mình sắp gặp tai nạn ô tô cùng với ả nhân tình. Một người c--hết tại chỗ, người còn lại mất con và cưa cụt hai chân.
Chỉ cần mẹ tôi không ly hôn, người giàu nhất Giang Thành sẽ là mẹ con chúng tôi.
1
Bố tôi quay về cùng với một người phụ nữ đang mang thai, ông ta ném thẳng một tập hồ sơ cho mẹ tôi.
"Đây là thỏa thuận ly hôn. Cô hãy ký tên và cút đi ngay, mang Vân Vân đi cùng, hàng tháng tôi sẽ trả tiền cấp dưỡng."
“Chị à, em sắp sinh con trai cho anh Mã rồi.” Người phụ nữ xinh đẹp đó mỉm cười sờ sờ cái bụng ễnh to vủa cô ta mà nói.
Mẹ tôi tức giận đứng dậy: “Mã Quốc Hào, anh có còn lương tâm không? Anh cứ như vậy mà mang cô ta về nhà, ngay cả con gái ruột của mình cũng không muốn nữa sao?”
“Tôi có con trai rồi thì thì cần gì con gái? Hơn nữa, tôi cho cô một căn hộ ở trung tâm thành phố và 2% cổ phần công ty. Nhiêu đó chưa đủ sao? Muốn trách thì trách cái bụng vô dụng của cô, không thể sinh con trai được thì ráng chịu.”
Vẻ mặt đầy tự hào của bố tôi như thể trong nhà này có một cái ngai vàng để dâng lên cho quý tử của ông ta vậy.
Đúng là cái danh người giàu nhất Giang Thành hấp dẫn quá mà.
Mẹ tôi tức giận đến mức run rẩy, ôm tôi thật chặt và nói: “Hồi đó tôi giúp anh khởi nghiệp, rồi bị thương nên không thể sinh được nữa. Tôi không ngờ rằng bây giờ đó thành cái cớ để anh bỏ tôi. Được rồi, chúng ta hãy..."
Lời ly hôn chưa kịp thốt ra, tôi đã đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra bịt miệng mẹ lại, sau đó thì thầm vào tai bà: "Mẹ, đừng ly hôn ngay. Mẹ trì hoãn một ngày, con có bí mật muốn nói với mẹ."
Mẹ liếc nhìn tôi, tuy bối rối nhưng vẫn cầm bản thỏa thuận lên và nói: “Tôi muốn xem qua tài liệu này trước, chắc hai ngày cũng không sao đâu nhỉ?”
Ông già tôi cau mày nói: “Tốt hơn hết cô đừng có giở trò, nếu không tôi sẽ không cho cô lấy một xu, quyền nuôi con gái cũng đừng có nằm mơ.”
Mẹ tôi hét lên: "Được rồi, anh ra khỏi đây cho tôi. Cút!"
2
Bố tôi hừ lạnh một tiếng rồi đem người phụ nữ kia đi một cách rất quyết đoán.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
"Chị à, đừng buồn quá, dù sao chị cũng không sinh được con trai, em sẽ sớm thay chị làm chuyện đó." Nụ cười khiêu khích của ả ta có thể khiến bất cứ ai tức giận.
Tôi đang ở trong vòng tay mẹ, cười khẩy: “Dì Tiểu Tam này, nếu làm chuyện quá xấu xa sẽ bị nghiệp đó. Tham gia giao thông hãy bảo vệ cái bụng cẩn thận nhé”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ket-cuoc-cua-tieu-tam/phan-1.html.]
"Này, Mã Quốc Hào, anh nghe không, con nhóc nhà anh đang nguyền rủa con trai chúng ta."
Ông chồng cặn bã của mẹ tôi trừng mắt nhìn tôi, nhưng lại lên tiếng mắng mẹ tôi: "Nhìn đứa con gái ngoan mà cô nuôi dưỡng đi, nó có thể nói những lời ác độc như vậy. Quả nhiên, ly hôn với cô là lựa chọn sáng suốt."
“Con gái tôi nói đúng, cái thứ nhân tình đi cướp chồng của người khác chắc chắn không thể gặp chuyện gì tốt rồi.”
Ngó thấy ông chồng cặn bã của mẹ tôi đang định xông tới vung cẳng chân hạ cẳng tay, tôi liền chỉ vào camera giám sát nói: “Bố yêu, nếu bố dám ra tay với mẹ con thì ngày mai video này sẽ lan truyền khắp mạng xã hội. Bố cũng phải tính đường mà chừa cho mình chút mặt mũi chứ, còn cả hình ảnh và giá cổ phiếu của công ty nữa, bố muốn chạm vào đáy vực sao."
Ông ta trừng mắt nhìn tôi, hoàn toàn không để ý tới sự thay đổi của tôi, chỉ nói: “Tôi cho cô hai ngày.”
Sau đó, ông ta đưa người phụ nữ đó đi.
Ngay khi họ rời đi, mẹ tôi ngã xuống đất và bắt đầu khóc. Tôi lấy khăn tay lau nước mắt cho mẹ rồi nói: “Mẹ, chúng ta lên phòng con nhé?”
Trong phòng khách có camera giám sát, tôi sợ những gì mình sắp nói sẽ bị ghi lại. Mẹ xoa đầu tôi rồi ôm tôi lên phòng tôi.
Trong toàn bộ căn biệt thự này, chỉ có phòng của tôi có lẽ là an toàn nhất, không ai có thể nghi ngờ một cô bé chín tuổi.
Sau đó, tôi nói với mẹ rằng tôi đã được trùng sinh.
Mẹ hơi cong khóe miệng, sau đó nói: "Con ngoan, sau này đừng xem những bộ phim truyền hình và phim hoạt hình đó nữa. Dù có chuyện gì xảy ra, mẹ cũng sẽ ở bên cạnh con."
3
Tôi biết mẹ sẽ không tin nên tôi nói rất bình tĩnh: “Mẹ, con tin mẹ sẽ luôn đứng về phía con. Tuy nhiên, chúng ta không có cách nào tránh khỏi sự tính toán và bức hại của người khác”.
Có lẽ là vì thái độ của tôi quả thực không giống một đứa trẻ cho nên mẹ tôi cũng bắt đầu có chút nghi ngờ.
Sau đó, tôi lại tiết lộ một điều gây sốc khác: “Mẹ, con biết mẹ không tin. Nhưng mẹ hãy đi kiểm tra xem. Người phụ nữ bên cạnh bố con thực ra là vợ của anh trai ông ấy. Bố không chỉ cướp công ty của anh trai mà còn cướp phụ nữ của bác ấy nữa.”
Mẹ tôi liền gọi điện hỏi thăm bác tôi. Chẳng bao lâu sau, bà phát hiện ra rằng những gì tôi nói quả thực là đúng. Nhìn thấy ánh mắt sửng sốt của mẹ, tôi tằng hắng giọng nhẹ và nói: “Mẹ, bây giờ mẹ có thể để con nói hết được không?”
"Con cứ nói hết cho mẹ, dù có thế nào, con vẫn là con gái của mẹ con."
Lòng tôi chua xót, ôm chặt lấy mẹ, nhỏ giọng kể: “Mẹ, kiếp trước, sau khi mẹ và ông ta ly hôn, họ đã đăng ký kết hôn ngay lập tức. Ba ngày sau đã đám cưới, trên đường đi đấu giá về, bố và người phụ nữ tên Dương Hoa kia gặp tai nạn ô tô. Bố bị nghiền nát và c--hết tại chỗ, còn bà ta bị sảy thai và cưa cụt cả hai chân. Tuy nhiên, bà ta được thừa kế tất cả tài sản của bố cho nên vẫn sống cuộc sống ăn sung mặc sướng trong suốt quãng đời còn lại của mình.”
"Cái gì, sao có thể như vậy được? Sao bố con lại có thể bất cẩn như vậy?"
Mẹ tôi đương nhiên hiểu bố, ông ta luôn làm mọi việc rất cẩn thận.
Tôi cười lạnh: “Tối hôm đó ông ta đi gặp tiểu tứ, tiểu ngũ, sau đó ‘quần nhau kịch liệt’ với bọn họ bốn, năm tiếng đồng hồ. Ông ta cũng uống rất nhiều rượu, nhưng không thể để Dương Hoa biết nên cố gắng lái xe trong “mệt mỏi”.