Kết Hôn Với Chú Nhỏ Lãnh Đạm - Chương 5.2
Cập nhật lúc: 2024-09-11 06:49:09
Lượt xem: 1,936
Ngay sau đó, tiếng hét của Triệu Trác vang vọng khắp phòng.
"Chú nhỏ, chú nhỏ, cháu sai rồi, cháu không dám chơi nữa, chú nhỏ đừng đánh nữa!!"
Tôi chậm chạp nói: "Đánh ai vậy, đang chơi chocolate mà."
Cố Hi Xuyên tức đến mức bật cười, quay đầu chỉ vào Cố Lễ: "Em đưa Triệu Trác đến bệnh viện, đi ngay bây giờ!"
Câu cuối cùng, giọng anh ấy đột nhiên tăng lên, mọi người trong phòng đều giật mình thon thót.
Cố Lễ kéo Triệu Trác đang nằm dưới đất chạy ra ngoài, những người khác cũng đi theo.
Chỉ trong vài giây, cả phòng như chim chóc tán loạn.
Cố Hi Xuyên cau mày nhìn tôi đang nằm vật ra ghế sofa, bất lực đưa tay lên xoa mi tâm.
Tôi không nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề: "Chú nhỏ, chơi trò chơi không?"
Cố Hi Xuyên rót một ly rượu, tiện tay ném chiếc ly rỗng lên bàn kính.
Đột nhiên, anh ấy cúi người nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt dần trở nên sâu thẳm.
Tôi sắp c.h.ế.t đuối trong mắt anh ấy.
"Em say rượu trông dễ thương thật đấy."
Trong đầu óc đờ đẫn của tôi lóe lên một tia sáng, nhưng rất nhanh sau đó lại bị rượu làm tê liệt.
"Chú nhỏ nói gì cơ?"
"Không có gì." Cố Hi Xuyên ngồi xuống bên cạnh tôi, kiên nhẫn nói, "Chơi thế nào?"
Tôi run rẩy cầm một thanh chocolate mới, cắn vào miệng, nói không rõ ràng: "Em ăn đầu này, anh ăn đầu kia, chơi không?"
Cố Hi Xuyên dùng ngón tay cái miết nhẹ khóe miệng tôi, như muốn thò vào miệng tôi.
"Muốn chơi phải không?"
"Về nhà anh chơi với em đủ."
Anh ấy ôm tôi đi ra ngoài, nhét tôi vào xe, người tôi nóng ran khó chịu, tôi kéo tay anh ấy kêu nóng.
Cố Hi Xuyên thắt dây an toàn cho tôi, đáp: "Nóng thì chịu đựng."
Anh ấy quay lại ghế lái, không vội vàng khởi động xe mà quay đầu nhìn tôi, "Kỳ Nhược, em chơi vui vẻ nhỉ?"
"Cũng tạm, tạm được." Tôi bám vào cửa sổ nhìn ra ngoài.
"Quay lại đây." Cố Hi Xuyên nói, "Lái xe có gió lạnh."
Giọng điệu nói chuyện của Cố Hi Xuyên có chút gì đó của bậc cha chú, anh ấy dùng giọng điệu ra lệnh khi nói chuyện, tôi hơi sợ nên làm theo lời anh ấy.
Sau khi tôi rụt đầu lại, cửa sổ xe từ từ đóng lại.
Xe chạy rất lâu, lâu đến mức tôi mơ màng ngủ thiếp đi.
Bánh xe dừng lại đột ngột, cảm giác xóc nhẹ đánh thức tôi, tôi ngẩng đầu lên, giật mình thon thót.
Không biết từ lúc nào Cố Hi Xuyên đã áp sát vào tôi.
Hơi thở giao nhau, tim tôi đập thình thịch, cộng thêm cái đầu nặng trĩu, tôi vô thức thốt lên: "Ông, ông xã."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ket-hon-voi-chu-nho-lanh-dam/chuong-5-2.html.]
Trên khuôn mặt lạnh lùng thường ngày của anh ấy hiện lên vẻ khó chịu, ngay sau đó anh ấy hỏi: "Vẫn chưa tỉnh rượu à?"
"Tỉnh rồi."
Cố Hi Xuyên không nói gì nữa, mà xuống xe mở cửa cho tôi, "Đi vững không?"
Tôi khăng khăng nhắc lại: "Em tỉnh rượu rồi, đương nhiên là đi vững rồi."
Anh ấy cũng không tranh cãi với tôi, mà gật đầu nghiêng người, ra hiệu cho tôi xuống xe: "Xuống xe."
Hung dữ quá.
Tôi bĩu môi, tập trung nhìn trong chốc lát, tôi bước xuống.
Thân trên vừa thò ra ngoài, giây tiếp theo tôi mất kiểm soát ngã về phía trước, tôi nhắm chặt mắt.
Thôi xong, lần này chắc chắn sẽ bị hỏng khuôn mặt xinh đẹp mất.
Nỗi đau dự kiến đã không đến, mà là một trận trời đất quay cuồng, mở mắt ra tôi nhìn thấy cằm và yết hầu của Cố Hi Xuyên.
Ồ, tôi đang ở trong vòng tay anh ấy.
Gân xanh trên cổ Cố Hi Xuyên hơi nổi lên, sức mạnh rất lớn, tôi mê muội hôn lên đó.
Người ôm tôi cứng đờ, trên đỉnh đầu vang lên tiếng nghiến răng nghiến lợi: "Kỳ Nhược, lần sau em còn uống rượu thì đừng về nhà nữa."
Tôi gật đầu: "Ồ."
Trên đường về, những hành động nhỏ của tôi vẫn không ngừng nghỉ. Nhịn lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể mượn rượu làm càn, ham muốn bị kìm nén trong lòng tôi như nước lũ vỡ đê.
Cố Hi Xuyên bước rất nhanh, dường như không thể chịu đựng được nữa, anh ấy đi đến phòng khách và không chút lưu tình ném tôi lên ghế sofa.
Anh ấy gọi các dì giúp việc trong nhà đến chăm sóc tôi, còn mình thì nới lỏng cà vạt đi vào phòng tắm ở tầng một.
Tôi lại ngủ thiếp đi một lúc, cảm giác buồn nôn trào lên cổ họng. Các dì đều đang bận rộn trong bếp, tôi bịt miệng lại, lúc này cũng không còn quan tâm Cố Hi Xuyên đang ở trong phòng tắm nữa, cuống cuồng chạy vào trong.
Tôi gục mặt vào bồn rửa tay nôn thốc nôn tháo, sau khi súc miệng xong, tôi nghiêng đầu nhìn về phía phòng tắm.
Bên trong đèn vẫn sáng, tiếng nước chảy ào ào, âm thanh này như thôi miên, không ngừng dụ dỗ tôi mở cửa.
Phía sau lớp kính mờ là Cố Hi Xuyên đang tắm.
Anh ấy ở rất gần tôi.
Chỉ cần tôi mở cửa ra là có thể nhìn thấy.
Trời biết tôi đã thèm muốn cơ thể anh ấy bao lâu rồi, người ta nói đàn ông ba mươi như sói, vậy nếu là con sói đơn độc chưa từng yêu đương thì sao?
Nghĩ vậy, tôi không ngừng đi về phía phòng tắm.
Cạch một tiếng.
Tôi mở cửa.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Tiếng nước không ngừng, nhưng động tác tắm của Cố Hi Xuyên đã dừng lại.
Ánh đèn vàng ấm áp trong phòng tắm chiếu lên làn da anh ấy, những giọt nước trên da phản chiếu ánh sáng lấp lánh, cảnh tượng này đập thẳng vào não tôi, mắt tôi không biết nên nhìn vào đâu, chỗ nào cũng thu hút ánh nhìn của tôi.
Cơ bụng thật đẹp.
Đường nhân ngư ở bụng dưới cũng rất đẹp.
Ánh mắt di chuyển xuống phía dưới… Tôi hạnh phúc rồi.