Khi Mèo Thích Trộm… Quần Lót - 18.
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:00:43
Lượt xem: 29
35.
Tôi đành mời chị Đàm vào nhà.
Thật sự thì tôi biết quá ít về Đàm Minh Vũ.
Tôi không biết anh là con trai của một gia đình đại gia nổi tiếng trong thành phố, không biết rằng nghề người mẫu của anh chỉ là nghề tay trái, và nghề chính của anh là một nghiên cứu sinh năm hai vừa được lên cấp.
Còn việc anh dọn ra ở riêng trong khu chung cư trung cấp này là vì anh bị gia đình thúc ép chuyện hôn nhân và mối quan hệ với người nhà đang căng thẳng.
Mấy lần chị Đàm đến tìm anh đều là để khuyên anh hòa giải với cha mẹ.
Giờ thì chị ấy đã giao phó chuyện này cho tôi.
Những điều mà chị ấy nói ẩn ý khiến tôi cảm nhận rõ ràng rằng, chị ấy mặc định tôi là bạn gái của Đàm Minh Vũ.
Tôi mấy lần muốn giải thích, nhưng chị ấy nói liên tục không ngừng nghỉ, lời lẽ lưu loát khiến tôi ấp úng chẳng chen được câu nào vào.
Cuối cùng, chị ấy nhận một cuộc điện thoại rồi vội vã rời đi, trước khi đi còn vỗ vai khích lệ tôi: “Điềm Điềm, mắt nhìn người của Tiểu Vũ chắc chắn không tệ đâu, chị cũng tin em sẽ làm được!”
Làm được cái gì chứ? Em với anh ấy còn chưa đâu vào đâu cả mà!
Tôi thật sự dở khóc dở cười.
Sau khi tiễn chị ấy ra khỏi cửa, tôi đứng ngây ra một lúc lâu.
Tôi cứ nghĩ mình đã hiểu phần nào về Đàm Minh Vũ, nhưng giờ mới phát hiện, mọi thứ về anh ấy đều như một tảng băng chìm, phần nổi tôi chỉ vừa chạm vào mà thôi.
Một thiếu gia nhà giàu lại sống kín tiếng như thế, gia đình còn đang gây áp lực về chuyện hôn nhân... và tôi chưa từng biết một chút gì.
Có lẽ vì ngay từ đầu, anh ấy không muốn đề cập đến cuộc sống riêng tư của mình, nên tôi cũng chưa bao giờ hỏi.
Nhưng như vậy… nếu tôi thật sự muốn tiến xa hơn với anh ấy, liệu tôi có nên chuẩn bị tinh thần để đối mặt với cả những khía cạnh khác trong cuộc sống của anh không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khi-meo-thich-trom-quan-lot/18.html.]
Nghĩ đến đây, tôi bất giác cảm thấy hơi ngộp thở.
Một gia đình quyền thế, mâu thuẫn trong nội bộ… những điều này vốn không thuộc về thế giới bình dị của tôi.
Tôi có nên từ bỏ không?
Nhưng khi nghĩ đến nụ cười của Đàm Minh Vũ, nghĩ đến ánh mắt dịu dàng của anh mỗi lần nhìn tôi, trái tim tôi lại như bị ai đó nắm chặt, không muốn buông tay.
Có lẽ, tình cảm của tôi dành cho anh đã vượt xa khỏi sự e dè ban đầu.
Nếu giờ tôi bỏ cuộc chỉ vì những điều này, có lẽ tôi sẽ mãi mãi không thể biết được liệu mình có thể thực sự đi đến đâu cùng anh.
Những lời của chị Đàm lại vang lên trong đầu: “Nếu thích thì đừng chần chừ.”
Tôi siết chặt tay, cảm giác phức tạp ngập tràn trong lòng.
Chị ấy có lẽ đã nhận ra rằng tôi thật sự thích anh ấy, và đó là lý do chị ấy đến tìm tôi để nói những điều này.
Phải chăng chị ấy cũng mong tôi là người có thể giúp anh hòa giải với gia đình?
Tôi bật cười khổ.
Một việc mà chị ruột của anh ấy còn chưa làm được, sao tôi có thể dễ dàng giải quyết chứ?
Nhưng mà… ít nhất, tôi sẽ không trốn tránh.
Tôi không biết liệu mình có thể làm được bao nhiêu, nhưng nếu có thể giúp được anh ấy phần nào, tôi sẽ cố hết sức.
Ngay lúc đó, tiếng chuông điện thoại vang lên, phá vỡ dòng suy nghĩ hỗn loạn trong đầu tôi.
Tôi nhìn vào màn hình, là tin nhắn WeChat của Đàm Minh Vũ.
“Em vẫn ổn chứ?”
Một tin nhắn ngắn ngủi, nhưng lại khiến lòng tôi như có dòng nước ấm chảy qua.