Khi nữ chính báo thù không nương tay - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-08-04 10:25:30
Lượt xem: 837
13.
Lúc tám giờ tối, tôi khoác tay Trần Hiến bước vào biệt thự.
Yên Văn Vũ nhìn thấy Trần Hiến bên cạnh tôi, nở nụ cười càng rộng hơn.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Tôi nhìn hắn ôm ấp hai cô gái bên cạnh, khóe miệng không ngừng nhếch lên, tốt, đều là người của chị gái.
"Em gái tốt của anh, không giới thiệu sao?"
Đây là lần đầu tiên tôi nghe hắn gọi là em gái, thật ghê tởm.
Quả nhiên, chỉ có chị gái gọi là nghe hay nhất, những người khác đều là rác rưởi.
Tôi nuốt mấy câu chửi mắng vào trong, liếc nhìn Trần Hiến, cố gắng tạo ra một vẻ mặt ngượng ngùng: "Anh à, cậu ta chỉ là bạn học của em thôi."
Yên Văn Vũ cười lớn, với vẻ mặt đã hiểu rõ: "Yên tâm, anh sẽ không nói cho ba mẹ đâu."
Nếu không phải chị gái đã nói với tôi rằng ba và phu nhân sẽ đến vào lúc chín giờ, có lẽ tôi đã tin lời hắn rồi.
Tôi cùng hắn cười ha hả, rồi nhìn hai cô gái bên cạnh hắn, ý nghĩa sâu xa nói: "Yên tâm, em sẽ không nói cho ba và phu nhân đâu, chỉ là, anh trai của em còn 'khỏe' chứ?"
Yên Văn Vũ nhìn tôi bằng ánh mắt khinh bỉ: "Việc của người lớn, trẻ con không cần quan tâm."
Tôi vừa định phản bác hắn thì chị gái đến, chị ấy cũng có một người đàn ông rất đẹp trai bên cạnh.
Tôi cảm thấy người đàn ông này còn nguy hiểm hơn cả Trần Hiến, vì tôi thấy vẻ mặt e thẹn của chị gái.
Nếu không phải chị gái đã nói trước rằng không được thể hiện quá thân mật, tôi đã chạy ngay đến để ôm đùi chị ấy rồi.
Không thể chậm trễ, cần giải quyết Yên Văn Vũ sớm hơn, có quá nhiều người muốn tranh giành chị với tôi.
Yên Văn Vũ nhìn người đàn ông bên cạnh chị gái, thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Hắn nhướn mày, cười hớn hở nói: "Em gái, không ngờ bạn trai của em lại đẹp trai như vậy."
Cái gì chứ, toàn là giả vờ cho hắn xem, chị gái tôi làm gì có bạn trai.
Nếu buổi tối không có gì hay ho, tôi sẽ lén lút đi đánh Yên Văn Vũ một trận.
14.
Chị gái nhìn người đàn ông bên cạnh, mặt đỏ bừng ngay lập tức: "Cũng bình thường thôi!"
Tôi suýt nữa không thể kiềm chế được ham muốn đ.ấ.m vào mặt Yên Văn Vũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khi-nu-chinh-bao-thu-khong-nuong-tay/chuong-6.html.]
May mà trong lòng chị gái cũng đang buồn bực, mặt chị ấy đỏ bừng.
Yên Văn Vũ lại có vẻ hiểu biết, thực sự quá đáng ghét.
Vào biệt thự, Yên Văn Vũ cầm mic phát biểu, quá trình một dự án rác rưởi trúng thầu bị hắn nói thành cảm động, nụ cười giả trên mặt tôi gần như không giữ nổi.
Sau mười mấy phút, Yên Văn Vũ cuối cùng cũng ca ngợi bản thân đủ rồi, hắn nâng ly champagne lên, đầy vẻ đắc chí: "Cảm ơn mọi người đã đến, nhất định phải ăn uống thoải mái đừng khách sáo nhé!"
Nhân viên phục vụ mang champagne đến, Trần Hiến đưa cho tôi, cậu ta nhẹ nhàng gật đầu, tôi cười nhận lấy.
Champagne đã được thay bằng rượu có thuốc rồi, không biết ba và phu nhân có chịu nổi không.
Chị gái vốn đã rất giỏi, sau khi sống lại, làm sao có thể bị chút oan ức nào.
Không lâu sau, Yên Văn Vũ đã bị hai người đàn ông khiêng vào một phòng ngủ.
Tất nhiên, họ không ra ngoài.
Hai người đàn ông này vốn chuẩn bị cho tôi và chị gái, giờ đã bị Yên Văn Vũ hưởng thụ.
Nghe nói, hai người này còn bị 'bệnh".
Yên Văn Vũ không có khả năng gì đặc biệt, nhưng cũng không phải ngốc.
Chỉ là chuyện ở thư phòng lần trước làm hắn tức giận, hắn muốn lấy lại thể diện một cách nhanh chóng.
Tiếc là hắn không biết chị gái cố tình chọc tức hắn, việc tôi và chị gái đưa bạn trai chỉ để làm hắn ta phân tâm mà thôi.
Hơn chín giờ, ba và phu nhân xuất hiện ở cổng biệt thự.
Tôi và chị gái đứng dậy đón tiếp.
Phu nhân nhìn chị gái, nhíu mày: "Anh trai con đâu?"
15.
Chị gái vẻ mặt hoang mang:
"Ba mẹ sao lại đến đây? Anh trai vừa rồi còn ở đại sảnh tiếp khách, có lẽ là đi vệ sinh rồi!"
Tôi cố gắng giữ cho khóe miệng không cong lên, bàn về diễn xuất thì chị gái giỏi nhất.
Chị gái trong lòng vẫn có chút buồn, phu nhân rõ ràng đứng về phía Yên Văn Vũ.
May mà chị ấy có tôi bên cạnh.