Khi Nữ Phụ Thức Tỉnh - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-10-30 23:54:56
Lượt xem: 14
"Bạn trai của bạn chúng tôi là Lương Vũ Hào!" Nhóm bạn của Triệu Thanh Âm giận dữ nói.
"Hả?" Viên cảnh sát đầu đinh lại ngạc nhiên.
Cảnh sát cũng lúng túng hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì đây? Triệu Thanh Âm đâu rồi? Gọi cô ấy tới nói rõ xem."
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Triệu Thanh Âm giờ tràn đầy ủy khuất và đau buồn. Cô ta chậm rãi nói: "Lương Vũ Hào bây giờ là bạn trai tôi, nhưng Thôi Lâm Ân cứ đeo bám anh ấy, phá hoại tình cảm của chúng tôi."
Tôi lập tức đáp: "Có thể kiểm tra lịch sử trò chuyện của tôi và Lương Vũ Hào, chúng tôi liên lạc với nhau mỗi ngày. Còn cô thì sao? Cô có gì để chứng minh?"
Triệu Thanh Âm liếc nhìn tôi: "Đó là vì cô cứ đeo bám anh ấy, không cho anh ấy đồng ý kết bạn với tôi, cũng không cho anh ấy nghe điện thoại của tôi."
Viên cảnh sát đầu đinh quay sang Triệu Thanh Âm, ngạc nhiên: "Hả? Bạn trai của cô mà cô không kết bạn được á? Cũng không gọi được điện thoại?"
Triệu Thanh Âm cau mày: "Thôi Lâm Ân quản chặt lắm! Cô ta cứ bám lấy anh ấy, làm loạn không ngừng!"
Viên cảnh sát đầu đinh nhìn Triệu Thanh Âm rồi nói: "Hai người gây lộn thế này, hay là cô gọi anh ấy tới đây giải quyết luôn đi."
Triệu Thanh Âm lập tức gọi cho Lương Vũ Hào. Nhưng rõ ràng, không gọi được.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Tất nhiên là cô ta không gọi được rồi.
Bạn trai tôi quá chán ghét cô ta nên đã chặn từ lâu.
Nhưng Triệu Thanh Âm lại dùng rất nhiều số khác để gọi, khiến anh ấy phải mở chặn. Vì vậy số của cô ta lúc thì nằm trong danh sách chặn, lúc thì không.
Cô ta tức tối nói: "Chắc chắn là Thôi Lâm Ân dùng điện thoại của bạn trai tôi để chặn tôi!"
Tôi bật cười: "Cô nghĩ kỹ lại xem, Lương Vũ Hào chưa từng gặp cô, cô chỉ nói anh ấy là bạn trai cô thôi."
Trong câu nói của tôi có một sơ hở, và Triệu Thanh Âm lập tức nắm bắt.
Cô ta kích động: "Đồng chí, cô ta nói dối! Một tháng trước Lương Vũ Hào còn cứu tôi! Cô ta biết rõ điều đó mà."
Viên cảnh sát lập tức quay sang nhìn tôi.
Tôi bình tĩnh đáp: "Có phải cứu cô hay không thì tôi không chắc. Nhưng bạn trai tôi làm việc thiện, cô không thể lấy oán báo ân được chứ?"
Triệu Thanh Âm liếc tôi một cái: "Cổ nhân có câu, cứu mạng thì phải lấy thân báo đáp. Huống chi, chúng tôi thật lòng yêu nhau, cô còn xen vào làm gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khi-nu-phu-thuc-tinh-meri/chuong-3.html.]
"Anh ấy từng nói thích cô sao? Mà cô nói hai người yêu nhau?" Tôi nhìn cô ta và truy hỏi.
"Nếu anh ấy không thích tôi thì anh ấy cứu tôi làm gì?"
Triệu Thanh Âm vuốt tóc: "Hôm đó khi tôi nhảy sông, nhiều người đi qua, chỉ có anh ấy là kéo tôi lên, cứu tôi."
Có lẽ nhớ lại chuyện ngọt ngào nào đó, cô ta cười hạnh phúc.
"Câu nói 'thích' thì nông cạn quá. Hành động mới là sự bày tỏ chân thành." Cô ta kết luận.
Nghe câu này, tôi không cần nói gì thêm, viên cảnh sát càng thêm bối rối.
"Hả? Cứu cô là yêu cô?"
Triệu Thanh Âm chắc chắn gật đầu: "Tất nhiên là vậy rồi."
Tôi bổ sung: "Bạn trai tôi là thành viên đội cứu hộ."
"Hả?" Viên cảnh sát lại càng kinh ngạc, vẻ mặt như đang cố nén cảm xúc.
Sau đó, họ bắt đầu khuyên bảo Triệu Thanh Âm với giọng điệu cẩn thận:
"Đồng chí, chúng tôi cũng hiểu tình cảnh mà cô quen người đó. Chúng tôi thấy cứu người và tình yêu không nhất thiết phải có liên hệ trực tiếp."
"Có nhiều cách để báo đáp ân nhân, không cần thiết phải chọn cách cực đoan. Hơn nữa, cách báo đáp cũng nên là điều mà đối phương thích, cô thấy có đúng không?"
Triệu Thanh Âm gật đầu, ngầm đồng ý: "Đồng chí nói có lý."
Rồi cô ta đổi giọng: "Nhưng tôi và Vũ Hào thì khác. Chúng tôi yêu từ cái nhìn đầu tiên, đó là tình yêu đích thực!"
Viên cảnh sát thở dài: "Thế cô nói xem, tình yêu đích thực của hai người nằm ở đâu?"
Triệu Thanh Âm giơ tay đếm: "Ngày anh ấy cứu tôi, giống như một thiên thần giáng trần, bạch mã hoàng tử của tôi xuất hiện trước mặt tôi với bảy sắc cầu vồng. Sau đó, anh ấy còn cho tôi số điện thoại."
"Số điện thoại mà mọi người hiểu chứ? Chúng ta đều là người lớn rồi, đâu có không hiểu."
"Vậy nên, anh ấy đã tỏ tình, tôi đồng ý. Chúng tôi tất nhiên là quan hệ người yêu rồi."
"Hả?" Viên cảnh sát đầu đinh gãi đầu: "Tôi đã bỏ qua bước nào à? Sao lại thành người yêu rồi?"