Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khi Quần Lót Trở Thành Tâm Điểm - 11.

Cập nhật lúc: 2024-10-11 13:50:58
Lượt xem: 155

Chị đây bị nói là "tiểu tam" cũng được, nhưng sự nghiệp của chị thì không thể mất mặt!

 

Ống kính nhanh chóng lia qua tôi và ba nữ diễn viên khác được đề cử cho hạng mục Nữ chính xuất sắc nhất.

 

Tôi liếc nhìn điện thoại lần cuối.

 

Tin tức "Thời Tinh Tầm ngoại tình khi đã kết hôn" vẫn chễm chệ trên top 1 Weibo, độ hot không hề suy giảm.

 

Thậm chí một số cư dân mạng vì anh ấy vắng mặt tại lễ trao giải của 《Mộ Chung》, phòng làm việc im hơi lặng tiếng không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào mà đã nghiễm nhiên coi vụ việc này là sự thật.

 

Đè nén sự bực bội trong lòng, tôi mỉm cười nhẹ nhàng, chờ đợi kết quả cuối cùng.

 

Mỗi từ mà MC đọc ra giống như những nhịp trống dồn dập đập vào dây thần kinh của tôi.

 

Máu dồn lên sau gáy, tim tôi cũng đập nhanh hơn theo từng nhịp.

 

Bầu không khí căng thẳng trong khán phòng càng khiến tôi choáng váng.

 

Tất cả các diễn viên được đề cử đều nín thở, chờ đợi tên của mình được xướng lên.

 

Cho đến khi ánh sáng mạnh mẽ bao trùm lấy tôi.

 

Tiếng vỗ tay như sóng lớn ập đến, tôi cố giữ bình tĩnh ôm lấy các bạn đồng nghiệp xung quanh.

 

Xin lỗi nhé.

 

Mọi người có thể chỉ trích cuộc sống cá nhân của chị, nhưng không thể chê bai sự chuyên nghiệp của chị đâu~

 

Chiếc váy dài kéo lê xuống mắt cá chân, tôi cẩn thận nhấc tà váy đỏ thẫm, từng bước một bước lên bục nhận giải.

 

Toàn thân tôi nhẹ bẫng, đến mức khi bắt đầu đọc lời cảm ơn, câu đầu tiên tôi thốt ra là—

 

"Cảm ơn đất nước, chủ nghĩa xã hội thật tuyệt vời.

 

"Chúng ta là những người kế thừa chủ nghĩa cộng sản~~"

 

Khụ khụ, may mà tôi kịp dừng lại, nếu không lễ trao giải này sẽ thành buổi lễ kết nạp Đội viên Thiếu niên Tiền phong mất...

 

Tôi bình tĩnh lại, trôi chảy đọc lời cảm ơn mà tôi đã chuẩn bị nhiều năm qua,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khi-quan-lot-tro-thanh-tam-diem/11.html.]

 

Khi sắp kết thúc, tôi bất chợt nhìn vào ống kính đang hoạt động, phát sóng trực tiếp ra bên ngoài, rồi một ý nghĩ vụt đến trong đầu.

 

"Cuối cùng, tôi muốn cảm ơn một người rất quan trọng trong cuộc đời mình.

 

"Niềm tin không điều kiện có thể là một lưỡi d.a.o sắc bén, nhưng tôi vẫn kiên định rằng anh ấy sẽ rèn lưỡi d.a.o ấy thành một chiếc vỏ kiếm chắc chắn nhất, sau đó còn dán đầy những họa tiết hồng phấn đáng yêu lên rồi chạy đến hỏi tôi: Nhìn này, có đẹp không?"

 

……

 

Toàn khán phòng như chìm vào im lặng trong vài giây.

 

Tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của tất cả mọi người đều đang đổ dồn về phía mình.

 

Người mà tôi đang nói đến, chẳng lẽ không phải Thời Tinh Tầm sao?

 

Sự ẩn ý này gần như đã khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt.

 

Không chờ đợi thêm nữa, tôi cúi đầu mỉm cười và kết thúc bài phát biểu của mình bằng câu nói cuối cùng:

 

"Xin cảm ơn tất cả mọi người, và cũng cảm ơn người đã cho tôi sự can đảm để đứng ở đây hôm nay."

 

Tiếng vỗ tay lại vang lên như sóng triều, nhưng giữa vô số âm thanh đó, tôi vẫn cảm thấy một sự bất an kỳ lạ đang đè nặng trong lòng mình.

 

Tôi cầm chiếc cúp và bước xuống sân khấu.

 

Tôi có thể cảm thấy sau lưng tôi, vô số ánh mắt, suy nghĩ, và những lời đồn đại đang âm thầm sinh sôi nảy nở.

 

Không phải chứ, tôi đường hoàng nhận giải thưởng, sao ánh mắt mọi người nhìn tôi lại kỳ quặc như thế?!

 

Tôi nhíu mày, bước nhanh về chỗ ngồi của mình.

 

Phát hiện ra trên ghế không biết từ lúc nào đã xuất hiện một bó hoa hồng trắng tinh khiết, cánh hoa còn đọng lại những giọt sương lấp lánh.

 

Giữa bó hoa là một tấm thiệp màu vàng nhạt, nổi bật hẳn lên.

 

Trên đó chỉ viết một câu, không có bất kỳ chữ ký nào —

 

【Chúc cho ước mơ của em thành hiện thực, và giấc mộng đẹp của anh trở nên trọn vẹn.】

 

Loading...