KHI TÌNH YÊU RA ĐI - CHƯƠNG 3
Cập nhật lúc: 2024-09-21 01:49:14
Lượt xem: 2,774
3
Về đến nhà, tắm rửa xong đã hơn mười hai giờ.
Tống Từ không gửi cho tôi bất cứ tin nhắn nào, tôi cũng không như thường lệ mà giục anh về nhà, mà mở tin nhắn của chị Lâm Vân - người quản lý của tôi.
"Tiểu Đường, em thật sự không cân nhắc việc đi nước ngoài sao? Đây là cơ hội học tập mà công ty dành cho, rất hiếm có, chỉ có ba năm thôi. Em với bạn trai không chịu nổi ba năm xa cách sao?"
Lâm Vân là sư tỷ và cũng là cấp trên của tôi. Gần đây công ty có cơ hội gửi nhân viên đi nước ngoài để học tập và nâng cao kỹ năng, chị ấy đã đề xuất tôi đi.
Tôi từ chối, nói rằng tiếng Anh của tôi không tốt.
Nhưng chị ấy ngay lập tức nhìn ra rằng tôi là một người yêu đương mù quáng.
Tôi không thể buông bỏ Tống Từ ở lại trong nước một mình.
Khi tốt nghiệp đại học, giáo viên hướng dẫn hỏi chúng tôi có ước muốn gì.
Các bạn cùng lớp nói rằng họ muốn có lương năm trăm triệu, muốn có nhà có xe, muốn mở công ty...
Còn tôi thì nắm tay Tống Từ, nói một cách nghiêm túc: "Em muốn có một gia đình với Tống Từ!"
Sau đó chúng tôi mua nhà.
Nhưng tôi lại chẳng thể khiến anh về nhà.
Trong khung trò chuyện, tôi xóa đi viết lại nhiều lần, cuối cùng vẫn chưa gửi, thì Lâm Vân gọi đến.
"Tiểu Đường, chị thực sự tin em sẽ làm tốt. Đi một lần trở về, em có thể vào ban quản lý công ty rồi, mà còn là làm việc cùng nhóm, không để em phải chiến đấu một mình đâu."
"Chị Lâm, em sẽ suy nghĩ về chuyện này."
Nghe thấy sự do dự trong giọng nói của tôi, Lâm Vân phấn khích hẳn lên.
"Được, nghĩ thì nghĩ, nhưng chị khuyên em nên chuẩn bị trước, ôn lại tiếng Anh, tháng sau đi, vẫn còn đủ thời gian mà."
Tôi không có năng khiếu về tiếng Anh, trước đây học hành chăm chỉ cũng chỉ đủ để qua môn với số điểm trung bình.
Còn về phần nói tiếng Anh, thì trước đây đã có Tống Từ giúp tôi.
Giờ đây, tôi phải tự dựa vào bản thân.
Những quyển sách tiếng Anh trong nhà đều là tôi mua cho Tống Từ.
Nơi này tôi quá quen thuộc, chỉ cần với tay một cái là có ngay quyển sách tôi cần.
Tôi ngây thơ tưởng rằng, mình cũng quen thuộc với Tống Từ như vậy.
Tôi tự cười giễu bản thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khi-tinh-yeu-ra-di/chuong-3.html.]
Người ta đang say đắm trong tình ái, đâu cần tôi quan tâm.
Xem sách một lúc, tôi không chịu nổi nữa, mắt bắt đầu nhắm lại.
Đang mơ màng ngủ, tôi nghe thấy tiếng mở khóa cửa, sau đó là tiếng bước chân.
Tống Từ về rồi.
"Đường Mộng."
Anh gọi tôi vài tiếng trong phòng khách, sau đó đẩy cửa phòng ngủ.
Thấy tôi ngủ, giọng anh có chút không hài lòng.
"Đường Mộng!"
Tôi cau mày, dụi dụi mắt ngồi dậy, "Anh về rồi?"
Anh sững lại.
Trước đây, nếu anh về trễ như vậy, tôi chắc chắn sẽ ngồi chờ anh trong phòng khách, sau đó truy hỏi từng chi tiết nhỏ nhất anh đã làm gì, nghi ngờ anh có mối quan hệ không đúng đắn với Hứa Tiểu Tiểu, rồi cãi nhau, làm ầm lên.
Đây là lần đầu tiên có tình huống ngoài dự liệu của anh.
Nhưng gương mặt anh lại trầm xuống, đầy vẻ tức giận.
Tôi sửa lại chăn, "Anh đi tắm rồi ngủ đi, muộn rồi."
"Em đi rồi, Tiểu Tiểu say quá, anh đã đưa cô ấy về nhà, rồi..."
"Ồ."
Tôi không đợi anh nói hết, liền nằm xuống kéo chăn đắp lại.
Anh tiến thêm một bước, mùi rượu và nước hoa phụ nữ xộc vào mũi tôi.
"Chuyện chiếc nhẫn là lỗi của cô ấy, hôm nào anh sẽ..."
"Cô ấy chỉ là trẻ con, có chút nghịch ngợm thôi."
Tôi thò tay ra khỏi chăn, quạt quạt trước mặt, "Anh đi tắm nhanh đi, em buồn ngủ quá."
"Đường Mộng, rốt cuộc em muốn gì?"
Giọng anh mang theo sự tức giận kiềm chế.
Tôi nhìn anh mà chẳng hiểu, "Muốn gì là sao?"
"Em..."