Khổ Qua Nhân Thịt - 12
Cập nhật lúc: 2024-07-30 13:10:55
Lượt xem: 72
Chú Ba đau đầu nhức óc, quay sang nhìn Đạt đang ngồi uống nước gừng nóng. Đạt cũng nhanh trí hiểu ý cha, anh đi tới rót một ly trà mang qua cho thầy Bân rồi lựa lời nói: “Thầy, con cũng không biết sao mà cái nơi yên bình này của con lại có ân oán như thế này. Biết rằng nghiệp ai nấy trả, thù ai nấy tính nhưng bọn họ đều là người trần mắt tính, đâu thể giao tiếp với ma quỷ được. Vì vậy mong thầy mở lòng giúp đỡ họ một phen, để họ có thể giao tiếp với ma nữ kia thôi, việc còn lại cứ mặc họ.”
Tình nghĩa thầy trò dù chỉ một vài ngày nhưng cũng có duyên phận sâu sắc, đặt biệt là những người như thầy Bân thì rất tin tưởng vào điều đó. Vì vậy khi mà Đạt đã mở miệng nhờ vả thì sao mà thầy Bân không nhận lời được. Thầy Bân tuy im lặng nhưng ai cũng ngầm hiểu là ông đã nhận lời giúp đỡ, quan sát một lúc, ông bèn hỏi Đạt: “Có phải mấy ngày này con đã gặp điều gì hay không?”
“Không có, vẫn như mọi khi thôi ạ.”
Đạt không cần suy nghĩ mà trả lời luôn, thầy Bân tỏ vẻ không vui, nghiêm mặt nói: “Con suy nghĩ cho kĩ rồi trả lời thầy lần nữa. Không thể nào có chuyện con không biết điều gì trước đây mà lại vô duyên vô duyên bị dính vào chuyện này được.”
Đạt cũng nhăn mặt nhó mày, anh dốc sức suy nghĩ một lát rồi vỗ đùi cái bộp nói: “Đúng là có thật ạ…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/kho-qua-nhan-thit/12.html.]
Sau đó Đạt kể hết những gì nhìn thấy bên giếng của nhà bà Tám vào mấy hôm trước. Chính anh cũng không ngờ chuyện đó lại không phải tình cờ anh nhìn thấy như bao lần trước, mà là có sự sắp đặt sẵn. Thầy Bân nghe xong thì bấm bấm ngón tay, sau đó lại hỏi bà Tám rằng mấy hôm nay bà có nhìn thấy thứ gì bên cạnh giếng nhà mình hay không.
Bà Tám đang hồi sợ mất cả mật, vì vậy lập tức thật thà kể về giấc mơ đêm hôm trước của bà đã nhìn thấy Hoa, con gái bà ngồi trên miệng giếng với khuôn mặt và thân người nát bươm. Đạt ở bên cạnh nhìn thấy sắc mặt kì lạ của thầy Bân sau khi nghe bà Tám kể thì cũng lấy làm lạ, chỉ là anh không biết lạ ở chỗ nào.
Kể xong, bà Tám còn hỏi thêm: “Thầy xem dùm cho tôi một quẻ xem con gái tôi có bị làm sao không thầy?”
Thầy Bân bấm bấm ngón tay, vẻ mặt âm trầm nói: “Sự tình khó giải. Hiện tại tôi chưa thể nói cho chị biết được, nhưng có vẻ chuyện này nghiêm trọng rồi.”
Nghe vậy Đạt cũng buồn rầu hỏi: “Thầy, như vậy là sao ạ?”
“Xem ra con phải dọn cho thầy một cái giường rồi, tết này thầy ở lại ăn tết với nhà con.”