Khổ Qua Nhân Thịt - 26
Cập nhật lúc: 2024-07-30 17:20:04
Lượt xem: 83
Cũng may trong lúc đó người “chết nhát” Hùng đã chạy ra nói nhăng nói cuội cái gì đó, làm bà Tám bị xao nhãng, chú Ba mới nhanh chóng kéo được Đạt lên bờ. Đại khái là Hùng nói Hoa này không phải Hoa kia, Hoa này chính là Hoa giả mạo Hoa kia. Người nói không xong mà người nghe cũng không hiểu, nhưng dù có hiểu thì bà Tám cũng đương nhiên là bênh con gái mình rồi.
Hai người nói hưu nói vượn một hồi không ai hiểu ai đang nói gì. Đợi lúc Đạt đã leo lên được trên bờ với bộ đồ ướt nhẹp, anh nghe mà điếc cả tay cho nên đi tới cản hai cái miệng bài hải kia lại rồi trân trân nhìn Hoa nói: “Cô, không phải Hoa.”
Ai mà ngờ được bà Tám với bộ dạng điên điên dại dại lại bất ngờ hùng hổ muốn xuông đến đánh Đạt vì tội phủ nhận. Chú Ba lúc này cũng tức lắm rồi, ông cản tay bà lại rồi đẩy bà ngã xuống đất: “Chị Tám, tôi nhịn chị nãy giờ rồi đó.”
“Thằng mất dạy kia, sao mày dám nói con gái tao không phải là con gái tao…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/kho-qua-nhan-thit/26.html.]
Bà Hồng ngay từ đầu đã thấy chuyện này có uẩn khúc, cho nên bây giờ dù chưa biết rõ ràng là chuyện gì nhưng cũng biết man máng. Không đợi bà Tám nói hết câu, bà Hồng đã xông tới cho bà Tám một vả. Bà Tám vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận biết bản thân bị đánh. Bà Hồng tức hơi nhiều, chưa nói tới chuyện trước, chỉ dựa vào việc vô duyên vô cớ bị đẩy té lộn cổ xuống giếng thì cũng đủ bả vả cho bà Tám sưng vù cả mặt lên. Mặc kệ cho bà Tám bưng mặt la eo éo với bà Hồng, Hoa bên kia chỉ lo đấu mắt với Đạt. Cô ta nhìn trân trối một hồi rồi cười khẩy nói: “Mày đúng là người thật thà đấy, vậy mà không ảnh hưởng gì.”
Nói như vậy Đạt nghe chỉ hiểu lờ mờ rằng mấy phút đấu mắt kia chắc “Hoa” đã giở trò gì, nhưng dù sao một chút gì anh cũng không cảm thấy.
“Im cái miệng lại coi, còn la nữa tao vả cho mày thấy thằng chồng mày luôn bây giờ.”
Người ta đang trong lúc gay cấn mà bà Tám vẫn cù nhây, cứ bưng mặt tru tréo lên với bà Hồng. Bà Hồng tức lắm á, nếu không phải nể tình chị em mấy mươi năm nay thì chắc bà đã cho bà Tám thêm một vả nữa rồi.
“Rốt cuộc cô là ai, cô là ai mà lại giả mạo Hoa, và bằng cách nào?”
Lúc này thầy Bân đã trèo lên tới trên bờ, nghe Đạt hỏi vậy thì ông ngắt lời: “Thứ tà ma ngoại đạo đó không cần phải hỏi danh tính làm gì.”