Khoản nợ thứ hai của con trai - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-07-19 14:23:19
Lượt xem: 732
01
Trước khi đi ngủ, tôi nhận được một tin nhắn dài từ con trai, trong đó chứa đầy lời xin lỗi.
Con trai nói rằng công việc của mình vất vả, cuộc sống khó khăn, ông chủ giảm lương và con nợ 5 vạn tệ ở bên ngoài.
Con bảo mình thực sự không còn cách nào khác, nếu không đến bước đường cùng, con sẽ không nhờ tôi giúp đỡ.
Con nói: “Mẹ ơi, giúp con với.”
Bài viết nhỏ đầy tình cảm, nếu là nửa năm trước, có lẽ tôi sẽ cảm động rơi nước mắt và không ngần ngại chuyển cho con 10 vạn tệ, dặn con sống tốt.
Nửa năm trước, tôi thực sự đã làm như vậy.
Nửa năm trước, con trai nói với tôi rằng con bị lừa, nợ 80 vạn tệ, nếu không trả được tiền, con không biết phải sống tiếp như thế nào.
Tôi bị sốc.
Con là con trai của tôi, sau khi ly hôn với bố thằng bé, nó sống với tôi.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi được đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)
Tôi sao có thể nhìn con đi vào chỗ chế.t chứ?
Nhưng tôi không có nhiều tiền, trước đó con trai đi làm xa, tôi đã hỗ trợ cho nó khá nhiều. Cuối cùng, tôi nghĩ đến căn nhà đang ở.
Nhà bán gấp, lại cần tiền gấp để giúp con trả nợ, tôi chỉ nhận tiền mặt, căn nhà vốn có thể bán được giá nhưng tôi chỉ bán với giá 130 vạn tệ.
Nhưng trước khi chuyển 80 vạn tệ cho con trai, tôi hỏi liệu nó có báo cảnh sát không, dù hi vọng mong manh nhưng nếu có thể lấy lại một phần tiền cũng tốt.
Con trai ấp úng. Sau khi tôi truy hỏi mãi, nó không thể che giấu nữa, cuối cùng lắc đầu:
“Không có ích gì đâu mẹ ơi, người lừa con là kẻ lừa đảo chuyên nghiệp, tiền đã bị họ chuyển đi từ lâu rồi.”
Tôi choáng váng. Đúng là thằng ngốc!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khoan-no-thu-hai-cua-con-trai/chuong-1.html.]
Ngay cả việc báo cảnh sát lưu hồ sơ cũng không biết!
Đúng lúc, nhà đã bán, tôi mua vé tàu và đến thành phố nơi con trai làm việc. Thằng bé có vẻ rất lo lắng, nhưng không phản đối lại được tôi, bị tôi dẫn thẳng đến đồn cảnh sát báo án.
Đến lúc này, nó biết cuối cùng không thể giấu nữa, lấy điện thoại ra nói với tôi:
“Con không bị lừa, chỉ là dùng thẻ tín dụng chi tiêu tiền trước, cộng với vay một chút tiền trên mạng, nhưng khoản vay bị quá hạn thôi.”
Với sự hộ tống của cảnh sát, chúng tôi đến ngân hàng để kiểm tra thẻ tín dụng của con trai.
Nợ gần 80 vạn tệ.
02.
Đến lúc này tôi mới biết sự thật.
Con trai nói với tôi rằng con đi làm xa ba năm, thực ra nó không hề đi làm. Dựa vào sự hỗ trợ của tôi và khoản vay tín dụng trên mạng, nó đã tiêu xài phung phí và lười biếng suốt 3 năm.
Lần này thực sự không thể trả nổi, đến hạn rồi, nó muốn lấy tiền từ tôi, lừa tôi rằng nó bị lừa 80 vạn tệ.
Nếu không phải trước khi chuyển tiền tôi hỏi một câu, tôi còn bị lừa dài dài.
Bị con lừa dối như vậy, tôi rất đau lòng.
Con trai tôi nuôi từ nhỏ lại ngày càng giống người cha không đáng tin cậy của nó. Gen di truyền thật là mạnh mẽ.
Nhưng cuối cùng tôi vẫn đưa cho con 80 vạn tệ. Và thêm 10 vạn tệ, dặn con nhất định phải làm việc chăm chỉ, sống tốt, đừng lừa dối tôi nữa.
Tôi nói với con rằng chỉ lần này thôi, nếu có lần sau, tôi sẽ không giúp nữa. Con gật đầu qua loa. Tôi cũng không biết con có nghe vào không, nhưng giờ nhìn lại, có vẻ nó không nghe vào tai.
(Truyện chỉ đăng tải trên page Nhân Sinh Như Mộng và web MonkeyD, các chỗ khác đều là ăn cắp không xin phép. Mọi người hãy đọc tại nơi được đăng tải đúng để ủng hộ nhà dịch nha)
Sau đó, tôi rời thành phố nơi con làm việc.
Sau khi bán nhà, tôi từng nghĩ đến việc làm công ở cùng một thành phố với con, để có thể chăm sóc lẫn nhau. Nhưng con quá vô tích sự.