KHÔNG HỐI TIẾC MƯA RƠI
- Cập nhật
- 2 tháng trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Thể loại
- Ngôn TìnhCổ ĐạiNữ CườngVả MặtHEGia Đình
- Team
- Xoăn dịch truyện
- Lượt xem
- 104,590
- Yêu thích
- 4
- Lượt theo dõi
- 49
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
(Văn án)
Năm thứ sáu sau khi gả cho Tiêu Nhiễm, cuối cùng ta cũng mang thai.
Nhưng hắn lại đưa về "bạch nguyệt quang" đã từng ly biệt.
Chỉ một câu "Chàng còn nhận ra thiếp không?", Tiêu Nhiễm liền muốn nhường vị trí chính thê cho nàng ta.
Mẹ chồng, người ta đã hầu hạ bên giường suốt sáu năm qua, khuyên ta nên biết dừng lại đúng lúc và học cách biết đủ.
Tiểu cô, người do ta một tay nuôi lớn, chê ta là con gái nhà thương gia, không đủ khả năng nâng đỡ gia môn, không xứng với huynh trưởng của nàng.
Ngay cả tiểu thúc, người ta từng liều mạng cứu sống, cũng nói rằng ta bốn năm không con, bị bỏ cũng không có gì là sai.
Ta hỏi Tiêu Nhiễm: "Chàng cũng nghĩ như vậy sao?"
Sự im lặng của hắn làm trái tim ta tổn thương sâu sắc.
Ta để lại một lá thư hòa ly, mang theo một gói thuốc phá thai, rồi rời đi.
Ba năm sau, ta ngồi trên con ngựa cao lớn của phu quân, lướt qua đám người Tiêu gia bị tịch thu gia sản.
Có người lớn tiếng gọi ta là "tẩu tẩu."
Ta không quay đầu lại: "Tẩu tẩu của các ngươi vừa mới bị chém đầu, thân thể còn đang ấm đấy, liên quan gì đến ta?"