Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không Làm Hoàng Hậu Nữa - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-02 12:29:46
Lượt xem: 525

Sau khi đã bàn bạc với Hạ Hồng Diệp xong xuôi, hành động của ta càng thêm rõ ràng.

 

Ngày hai mươi tám tháng mười, kinh thành đổ trận tuyết đầu tiên.

 

Lý Viễn vốn dĩ thân thể cường tráng, đột nhiên lâm bệnh.

 

Ta nói thời điểm này thật sự kỳ quái, cho Thái y xem xét kỹ càng, nhưng lại không tìm ra nguyên do.

 

Thái hậu nghe tin, bất chấp gió tuyết chạy tới mắng chửi ta một trận, sau đó đem lão đạo sĩ mà bà ấy mới quen biết gần đây đến bên cạnh Lý Viễn.

 

Ta và Hạ Hồng Diệp liếc mắt nhìn nhau, lão đạo sĩ này, chúng ta đều nhớ rõ.

 

Kiếp trước, cũng đã từng xảy ra chuyện như vậy.

 

Chỉ là lúc ấy ta ngăn cản Lý Viễn, không cho hắn uống đan dược của lão đạo sĩ, còn bị Thái hậu trách mắng một hồi lâu.

 

Kết quả là hai năm sau, Thái hậu bệnh nặng, mới điều tra ra lão đạo sĩ kia chỉ là một lang băm, đan dược mà hắn luyện đều là thuốc độc.

 

Người uống vào ban đầu chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, kỳ thực là chất độc tích tụ trong người, chờ đến lúc phát hiện thì đã không còn thuốc chữa.

 

Cuối cùng lão đạo sĩ kia bị xử lăng trì, Thái hậu cố gắng sống thêm nửa tháng, cuối cùng cũng ra đi.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

Kiếp này, ta sẽ không làm chuyện vô ơn như vậy nữa.

 

Hai mẹ con bọn họ đã tình cảm sâu đậm như vậy, chi bằng cùng nhau tu tiên, cùng nhau sớm ngày lên đường về cõi cực lạc.

........

Tháng ba năm sau, phụ thân Hạ Hồng Diệp dẫn binh bắt sống được thủ lĩnh Nam Man, lập được chiến công hiển hách.

 

Lý Viễn nghiến răng nghiến lợi ban thưởng, còn phải sủng ái Quý phi trong hậu cung.

 

Hắn cũng coi như là có tâm, còn nhớ đến Hạ Miên Miên đang sống thê thảm trong lãnh cung, bèn sắp xếp cho phụ thân nàng ta một chức quan tốt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khong-lam-hoang-hau-nua/chuong-12.html.]

Nam Man hiện giờ không còn là mối đe dọa, phụ thân Hạ Miên Miên chỉ cần dẫn binh đi thu phục tàn dư của quân Nam Man, vốn là một nhiệm vụ dễ dàng, chỉ cần chờ ông ta trở về nhận thưởng, sau đó xin cho nữ nhi một chút ân điển là được.

 

Nếu thật sự để cho ông ta thuận lợi như vậy, Hạ Hồng Diệp chẳng phải là uổng công trùng sinh một kiếp sao?

 

Nàng đã sớm thông đồng với phụ thân, lúc truy đuổi tàn quân, Hạ đại tướng quân liền đưa vị đường đệ kia ra tiền tuyến.

 

Phụ thân Hạ Miên Miên cũng không khiến mọi người thất vọng, đi truy kích tàn binh mà lại tự mình rơi vào bẫy, còn phải để cho Hạ đại tướng quân phái người đi cứu viện.

 

Ôi chao, lúc được đưa trở về tay chân đều bị đánh gãy, xem ra một thời gian dài không thể ra chiến trường được rồi.

 

Đáng thương cho Miên Miên cô nương, cơ hội tốt đẹp bày ra trước mắt, phụ thân nàng ta lại không nắm bắt được, lại phải quay về lãnh cung ăn cháo rau muống.

 

Lúc Hạ Hồng Diệp đến tìm ta, cười đến mức suýt chút nữa thì không thở nổi.

 

"Ngươi không biết đường thúc ta ngu xuẩn đến mức nào, phụ thân ta vừa giăng bẫy, ông ta liền không chút do dự chui vào."

 

"Ta thấy sắc mặt Bệ hạ tức giận đến mức méo mó, còn phải an ủi ta đừng quá đau lòng."

 

"Đau lòng? Ta nằm mơ cũng có thể cười ra tiếng."

 

Ta mỉm cười lắc đầu: "Như vậy ngươi đã hài lòng rồi sao?"

 

"Đường thúc ngươi chẳng qua chỉ là quân tốt, thủ phạm thật sự còn đang sống tiêu d.a.o ngoài kia kìa."

 

Nàng hừ lạnh một tiếng: "Ta thấy Bệ hạ uống thuốc uống đến mức vui vẻ như vậy, cũng sống không được bao lâu nữa đâu."

 

Nói xong, nàng thở dài một tiếng: "Kiếp trước nếu không phải ngươi ngăn cản, hắn còn có thể sống đến bây giờ sao?"

 

"Chúc Bệ hạ của chúng ta, sớm ngày được lên đường về cõi cực lạc."

 

...

 

Loading...