KHÔNG MUỐN LÀM VƯƠNG PHI - Chương 16 + Ngoại truyện 1
Cập nhật lúc: 2024-07-05 19:53:05
Lượt xem: 2,156
29
Ta suýt nữa không nhịn được trợn mắt với hắn, nhưng vì tu dưỡng ta cố gắng kiềm chế.
Nếu không vì chân còn đau, ta chắc chắn nhảy lên đập vào đầu hắn, thật ra ngày đêm tính toán của ta chỉ đổi lại một câu đổi ý từ hắn chắc?!
“Đùa ta à?” Ta tức giận, trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng nói.
“Vào hoàng tộc rồi, muốn thay đổi không dễ.” Hắn thử biện minh.
“Ngài sẽ có cách.” Ta bực bội nói.
Những lễ nghi và tổ tiên này, Giang Chấn Diệp hiểu rõ cách xử lý hơn ta.
Giang Chấn Diệp cười, nụ cười làm ta không thể hiểu được: “Bản vương với nàng, thật sự không có khả năng?”
“Không.” Ta không buồn tỏ vẻ khéo léo, quyết liệt từ bỏ.
Hắn đứng lên, dáng người cao gầy, đứng trước mặt ta che hết ánh sáng.
“Nghiêm Trân, nàng không mong ước vị trí mẫu nghi thiên hạ, trên vạn người, phú quý cả đời sao? Chúng ta có thể cùng nhau đi đến đó.”
Giang Chấn Diệp cười nhẹ, chậm rãi nói.
“Không thể, không muốn, không mong ước, cũng không hối hận,” Ta nói một hơi, ngăn hắn nói thêm lời nào.
Lời hắn nghẹn lại, quả nhiên không tiếp tục được.
“Tình cảm giống như nhiều thứ khác, bắt đầu đều khó, sao không thử phát triển?” Hắn dường như không cam lòng, hỏi thêm một câu.
Câu hỏi này quá đơn giản, ta có thể có hàng ngàn lý do từ chối hắn.
“Vương gia, vạn sự khởi đầu nan, nhưng không khởi đầu, thì không khó.”
30
“Vương gia, Trang nhị công tử muốn gặp ngài.” Bên ngoài có người báo.
Giang Chấn Diệp chưa kịp phản ứng, người báo tin chưa kịp ngăn cản Trang Triết Hành,
“Nhị công tử, đây là nội viện, không thể tự tiện xông vào!”
Lời vừa dứt, Trang Triết Hành đã xuất hiện trước mặt ta, vẫn cao lớn như thường, chỉ là dưới mắt có quầng thâm, lộ rõ vẻ mệt mỏi mà chỉ ta mới cảm nhận được.
Ta mỉm cười với hắn, không tự chủ được mà nở nụ cười.
Giang Chấn Diệp run rẩy, không thể tin nổi quay lại nhìn ta, dường như ngay lập tức hiểu vì sao ta muốn đưa ngay giấy hòa ly cho hắn.
Ý nghĩa nào đó, hắn phản bội ta, ta chỉ có thể dùng gậy ông đập lưng ông.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Nàng làm vậy, quốc công phủ… nhà nàng biết không?” Giang Chấn Diệp ngẩn ra một lúc rồi hỏi ta, giọng còn hơi run.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khong-muon-lam-vuong-phi/chuong-16-ngoai-truyen-1.html.]
Ta nhún vai, “Không sao, họ muốn ta thành thân ta đã làm, giấy hòa ly cũng do ta viết, họ còn muốn ta thế nào nữa? Dù sao họ chỉ có một người con gái, chẳng lẽ họ đánh gãy chân ta?”
Chân hình như vẫn chưa khỏi...
Giang Chấn Diệp vẫn khó tin, rồi lại đầy vẻ buồn bã và bất lực.
“Không phiền vương gia lo lắng, mai ta sẽ sai người đến lấy giấy hòa ly.” Trang Triết Hành đi tới, nhẹ nhàng bế ta lên.
Nụ cười của ta gần như tràn ra khỏi khóe mắt, ôm lấy cổ hắn không muốn buông.
“Trang Triết Hành, nếu lúc này bản vương không buông tay, hoặc Nghiêm Trân xảy ra chuyện, bản vương có kết cục như thái tử bị phế hay không?” Giang Chấn Diệp gọi hắn lại, hỏi một câu không liên quan.
Trang Triết Hành khựng lại, “Ngài sẽ không làm vậy, thế nào tốt nhất, trong lòng ngài hiểu rõ.”
Nói xong, Trang Triết Hành bế ta quyết đoán rời đi.
31
Ngày thứ ba sau khi vương phi hòa ly với vương gia, nhà họ Trang rầm rộ đến quốc công phủ cầu hôn, gây chấn động cả kinh thành.
(Chính văn hoàn)
Phiên ngoại Trì Duệ Thanh | Khắp nhân gian là giấc mộng Nam Kha
1
Trong kinh thành luôn có vài nữ nhân khiến ta ghen tỵ, thậm chí là căm ghét.
Một người là hoàng hậu, người mà ta chẳng thèm gọi một tiếng mẫu thân.
Bà ta từng là mẫu nghi thiên hạ, cao cao tại thượng, trở thành niềm ao ước của các quý nữ trong kinh thành. Từ lâu, khi định thân với thái tử, ta đã nghĩ, sau này liệu ta có giống bà ta, bên cạnh đế vương, nhìn xuống mọi người, quý phái vô cùng.
Cảm giác đó rất phức tạp, thái tử tất nhiên là tốt, nhưng tâm ta lại hướng về vương gia... Thôi, nói nhiều cũng vô ích, hôn sự vốn không phải do ta quyết định, ta vốn không có quyền lựa chọn.
Người nhà đều nói số ta tốt, không chỉ được gả vào hoàng gia, mà còn được một lang quân như ý, hoàng hậu sau này nhất định sẽ đối đãi tốt với ta.
Đáng lẽ đó là chuyện đáng mừng, nhưng về sau ta chỉ thấy vô cùng ghê tởm.
2
Hoàng hậu từng vì quyền lực và địa vị bỏ rơi ta, giờ lại muốn hết sức để đưa ta vào cung với thân phận con dâu của bà ta?
Thật là buồn cười và vô lý.
Sau khi chuyện bại lộ, bà ta tự nhiên bị hoàng thượng chán ghét, dù vì thể diện không bị giam vào lãnh cung, nhưng cũng không khác gì.
Bà ta muốn gặp ta một lần, mọi người đều nghĩ ta sẽ từ chối ngay lập tức, nhưng ta không làm thế, ta chỉ muốn xem người từng cao cao tại thượng giờ rơi vào cảnh khốn khó ra sao.
Trong cung thiếu nhiều nha hoàn, cung điện rộng lớn trông thật hoang tàn, hoa cỏ dại trong vườn không được chăm sóc, mọc tràn lan, ai có thể ngờ nơi này từng là chỗ ở của hoàng hậu tôn quý.
Ta từ từ bước vào, nhìn thấy bà ta ngay lập tức, bà ta vẫn trang điểm tinh tế, bôi một lớp phấn dày, trán dán hoa điền, đôi mắt được kẻ viền vàng theo quy tắc hậu cung, giống như những lần ta nhìn thấy từ phía dưới ngai vàng của bà ta.