Không phải vợ của anh - Phần 1
Cập nhật lúc: 2024-06-27 09:23:53
Lượt xem: 382
Trước ngày cưới, người yêu cũ của Chu Việt thông báo mắc bệnh nan y, chỉ còn sống được 3 tháng. Chu Việt đã tổ chức cho cô ta một đám cưới hoành tráng để cô ta rời đi mà không còn gì tiếc nuối. Tôi hỏi anh ta: “Vậy còn em thì sao? Ba tháng sau thì sao?”
Chu Việt thế mà lên án tôi: “Em thật sự mong cô ấy c..hết sao? Không ngờ em lại độc ác như vậy, Tống Thời Sênh anh rất thất vọng về em.”
Cho đến khi tin tức tôi hẹn hò với người khác trong tràn lan trên mạng, Chu Việt mới đến tìm tôi. Dưới cơn mưa lớn, anh ta đến tìm tôi, nhìn thấy dấu hôn trên cổ tôi giận dữ chất vấn.
“Tống Thời Sênh, rốt cuộc em có nhớ mình là vợ ai không?”
“Cám ơn anh đã nhắc nhở, cô ấy bây giờ là vợ tôi, hợp pháp và được Nhà nước công nhận. Không phải vợ anh.”
1.
Khi chúng tôi đang thử váy cưới, chuông điện thoại của Chu Việt vang lên, anh ta nhìn thấy tên người gọi đến thì dứt khoát tắt máy nhưng có vẻ bên kia có việc gấp tìm Chu Việt, người kia gọi lại liên tục, sau vài lần tắt máy, Chu Việt cũng hao hết kiên nhẫn, bực mình bấm nhận cuộc gọi, vô thức liếc tôi, tránh né và đến bên cửa sổ để nghe.
Bức màn được kéo ra, tôi khoác lên mình chiếc váy trắng tinh khiết, đính đầy kim cương lấp lánh dưới ánh đèn như một bông hoa nở rộ. Chúng tôi đã phải chờ đợi rất lâu để được mặc thử chiếc váy này, nó được nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế William thiết kế riêng cho tôi theo đơn đặt hàng của Chu Việt. Khi bức màn được kéo ra, mọi người xung quanh đều khen tôi xinh đẹp.
“Tống Thời Sênh thật xinh đẹp, cô ấy xứng đáng có được mọi thứ tốt đẹp nhất.”
“Chồng em cũng rất thương em đó cưng. Cưng đã xinh đẹp, dáng chuẩn, lại còn là ngôi sao nổi tiếng. Đúng là trai tài gái sắc trời sinh một cặp. Chế là chế gặp nhiều người rồi, rất ít cô dâu xinh đẹp được như cưng. Chút nữa chụp ảnh cưới xong cho phép chế để hình vợ chồng cưng làm quảng cáo được không? Chi phí quảng cáo không thành vấn đề.”
Được khen ai mà không thích, tôi vui vẻ bước về phía chồng sắp cưới của mình, mong chờ phản ứng của anh ta. Ánh mắt Chu Việt sáng lên, nhưng chỉ dừng lại trên mặt tôi một giây. Tôi có một linh cảm chẳng lành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khong-phai-vo-cua-anh/phan-1.html.]
“Thời Sênh, công ty có việc gấp, anh phải đi ngay.”
Nhìn bóng dáng anh ta vội vã rời đi, tôi chợt lo lắng, không biết đã xảy ra việc gì làm anh ta mất bình tĩnh đến nỗi điện thoại để quên trên sô pha lúc nào cũng không biết. Lo anh ta không có điện thoại sẽ ảnh hưởng công việc, tôi vội đuổi theo.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
2.
------dải phân cách hồi ức------
Thẩm Dao là bạn cùng phòng thời đại học của tôi và là người yêu cũ của Chu Việt. Tôi và Chu Việt đã cùng nhau lớn lên, chúng tôi là hàng xóm và mọi người xung quanh đều biết tôi thích Chu Việt. Bố mẹ chúng tôi là bạn bè, từ nhỏ tôi đã thích chơi cùng Chu Việt, vì anh ta là người đẹp trai nhất xóm.
Anh ta không ghét tôi, còn dắt tôi theo đi bắt cá và tập cho tôi trèo cây. Chúng tôi đã trải qua một tuổi thơ dữ dội và hạnh phúc. Có một lần, anh ta chọc phải tổ ong vò vẽ, khi đàn ong bao vây và bắt đầu chích chúng tôi, Chu Việt đã ôm chặt tôi, dùng thân hình mảnh khảnh của bản thân để bảo vệ tôi. Kết quả, anh bị ong chích đến sưng vù cả đầu.
Mùa hè năm ấy, khi tôi học cấp ba, bóng dáng chàng trai dùng thân mình bảo vệ tôi khỏi đàn ong đã nói: “Thời Sênh đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em” đã trở thành khách quen trong giấc mơ của tôi.
Chu Việt luôn giới thiệu với mọi người tôi là em gái của anh ta, nhưng tôi chưa bao giờ gọi anh ta là anh trai. Giấu kỹ tâm tư thời thiếu nữ, tôi luôn ao ước một hy vọng trong tương lai. Ngày tôi hạ quyết tâm tỏ tình thì bàng hoàng nhận tin Thẩm Dao và Chu Việt ở bên nhau.
Năm cuối lúc sắp tốt nghiệp, Thầm Dao tuyên bố chia tay Chu Việt và một mình ra nước ngoài. Chu Việt suy sụp, ngày ngày say xỉn chôn mình trong quán bar suốt cả tháng trời. Bạn cùng phòng của Chu Việt không chịu được mới gọi cho tôi.
Khi tôi tìm thấy Chu Việt, anh ta vẫn còn đang uống rượu. Tôi vẫn nhớ như in tối hôm đó, bóng dáng anh ta tiến lại gần tôi, cúi người thì thầm vào tai tôi. Gương mặt dễ nhìn gần trong gang tấc, hơi thở Chu Việt phả vào mặt tôi, anh ta nói: “Thời Sênh, làm người yêu anh nhé.”
Mặt tôi đỏ bừng lên, tất cả giác quan như bùng nổ. Cảm giác chua chua ngọt ngọt tràn ngập trái tim, mối tình đầu đơn phương như cỏ vàng héo úa nay gặp mưa rào, mạnh mẽ bùng lên tràn lan chiếm lấy toàn bộ tâm trí tôi.
Chu Việt vẫn luôn biết tôi thích anh ta.