Không thể chạm vào - 3
Cập nhật lúc: 2024-10-14 11:59:50
Lượt xem: 557
6
Sau khi quầy hàng bị phá hủy, chúng ta không thể dọn hàng trong vài ngày. Ta đột nhiên nhàn rỗi, đành phải mỗi ngày ngồi ở trong đình viện uống trà.
Ngược lại Thẩm Tử Chu, bận trước bận sau.
Đầu tiên hắn liên hệ thợ mộc làm lại một cái bàn rắn chắc, lại tìm một khối gỗ lê tốt khắc bốn chữ to: “Thịt heo Phương thị”.
Ta chống cằm, hỏi hắn: “Tử Chu, tại sao chàng đối với ta tốt như vậy?”
Hắn dừng công việc đang làm lại, làm bộ suy tư nói: “Ừm... Bởi vì Phương thị nữ hiền lương thục đức, dịu dàng đoan trang. Có thể cưới được nữ tử này là phúc khí của Thẩm Tử Chu ta.”
Ta đỏ mặt mắng: “Chàng lấy lời thánh chỉ để an bài ta!”
Khi hắn mệt mỏi đến mức ngủ thiếp đi, tâm trí ta bắt đầu nảy sinh ý xấu.
Ta cầm bút lông vừa mới đề xong, tính toán vẽ con rùa trên mặt hắn.
Nhưng khi ta đến gần, đôi mắt của hắn chợt mở ra. Trong ánh mắt hắn còn mang theo chút mê ly, nhìn thấy bút lông trong tay ta, bất đắc dĩ lắc đầu cười nói: “Phu nhân, nàng muốn làm gì vậy?”
Trước sự bối rối của ta, bút lông rơi xuống đất.
Năm ngón tay thon dài của hắn nhẹ nhàng giữ chặt cổ tay ta, ta giống như ngư dân bị thủy quái mê hoặc, dưới sức lực của hắn tôi cách hắn càng lúc càng gần.
Lông mi ta run rẩy, khoảng cách giữa hai chúng ta bất quá một quyền.
Ta có thể ngửi thấy mùi mực nhàn nhạt trên người hắn, thấy đôi môi mỏng đỏ thẫm của hắn, ta miễn cưỡng nuốt nước bọt.
Thanh âm trầm thấp của hắn vang lên, hơi thở ấm nóng phả lên gò má ta: “Phu nhân, có thể không?”
Ta nhìn đôi mắt nghiêm túc của hắn, đỏ mặt nói: “Chàng đều gọi ta là phu nhân, còn hỏi chuyện này làm gì?”
Đôi môi của Thẩm Tử Chu thật mềm mại và ấm áp.
7
Giữa mùa hè năm Đại Tề thứ mười bảy, hoàng tử từ Thổ Phiên (Tây Tạng) đã đi một quãng đường dài đến thành Trường An.
Hắn ngồi trong kiệu dài, rèm cửa bốn phía kéo lên, hào phóng để cho con dân Đại Tề có thể quan sát vương tử kỳ lạ này.
Hắn có thân hình khôi ngô, mặc trường bào với vạt áo lớn. Da ngăm đen, lông mày cao và đôi mắt sâu. Trên má có những vết đỏ do tiếp xúc nhiều với ánh nắng mặt trời.
Ta tò mò nằm sấp trên cửa sổ nhìn hắn, nam nhân này thực sự không phải là đẹp trai. Tướng mạo cũng có phần hung ác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khong-the-cham-vao/3.html.]
Thẩm Tử Chu ngược lại bình tĩnh ngồi ở một bên uống trà: “Cách Hỉ vương tử trời sinh tính tình thô bạo, thê thiếp trong phủ rất nhiều. Nhưng cũng là người có thể kế thừa tốt nhất cho Thổ Phiên.”
Ta gật gật đầu, tiếp tục công việc trong tay.
Nửa tháng sau, trong thành Trường An truyền khắp tin tức Cách Hỉ vương tử muốn cùng Kiến Ninh Công chúa liên hôn.
Khi nghe tin tức này, con d.a.o trong tay ta cũng dừng lại.
Thật là một quyết định đôi bên cùng có lợi khi đánh đổi hôn nhân để lấy 50 năm hòa bình giữa đôi bên.
Chắc hẳn những người cai trị của cả hai nước sẽ hài lòng với điều đó.
Kiến Ninh Công chúa thì sao?
Nghĩ đến nàng Công chúa xinh đẹp kia, nội tâm ta lại vô cớ có chút thương hại. Lần gả này, chính là hung nhiều lành ít.
Thổ Phiên có môi trường khắc nghiệt và lương thực khan hiếm. Có nhiều phong tục man rợ áp dụng bất kể với cả thê tử cũng như huynh đệ.
Càng không cần phải nói Cách Hỉ vương tử tâm ngoan thủ lạt, tra tấn đến mức làm c.h.ế.t ba thị thiếp.
Kiến Ninh Công chúa gả đến đó mặc dù không đến mức mất mạng, nhưng mỗi ngày như vậy cũng đủ chịu nỗi thống khổ dày vò.
Thì ra nữ tử cao cao tại thượng như vậy, cẩm y ngọc thực, kiêu căng ngang ngược, cũng không khống chế được vận mệnh của mình sao?
Ngay từ đầu còn có người tiếc nuối cho Kiến Ninh Công chúa, nhưng khi Cách Hỉ vương tử đón Kiến Ninh Công chúa trở về Thổ Phiên vào thời điểm Tết Nguyên Tiêu, nàng ấy đã sớm trở thành một cơn gió ở thành Trường An.
Không ai để ý, không ai nghĩ đến. Nhưng đó là cuộc đời đầy đau khổ của nàng.
8
Sự nhạy bén trong kinh doanh của Thẩm Tử Chu khiến ta kinh ngạc, chàng xử lý mọi thứ gọn gàng ngăn nắp.
Chỉ trong một năm ngắn ngủi, cửa hàng của chúng ta đã thay đổi từ một vài mét vuông ban đầu thành một mặt tiền hoành tráng, và thậm chí có kế hoạch mở một vài chi nhánh ở nơi khác.
Trong khi cuộc sống đơn giản của chúng tôi trở nên thịnh vượng thì những thay đổi lớn đã diễn ra bên trong các bức tường của Hoàng cung.
Đó là một đêm mùa đông lạnh giá. Trong lúc Thẩm Tử Chu đang mặc áo trung y định đi ngủ, một con bồ câu đưa tin bay đến cửa sổ. Chàng cầm mật thư phía trên, vội vàng liếc mắt nhìn rồi mặc áo khoác vào.
Ta vừa gội đầu chải tóc xong, vẫn còn hơi ẩm.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tử Chu, ta đi tới trước mặt chàng: “Tử Chu, muộn như vậy chàng ra ngoài sao?”
Tử Chu hít sâu một hơi, sờ sờ tóc ta, giống như là hạ quyết tâm rất lớn: “Tam hoàng tử tạo phản, tình thế trong cung cấp bách, Hoàng Thượng cần ta.”
Lập tức chàng lại ôm chặt lấy ta: “Đào nhi, hiện tại lập tức đi cửa hàng số 50 tìm Hoàng bà bà, lão bà sẽ bảo vệ nàng thật tốt.”