Không xứng làm cha - Chương 10 (END)
Cập nhật lúc: 2024-06-25 10:22:45
Lượt xem: 1,942
Chương 10
"Bác Cả," giọng tôi yếu ớt, sợ hãi giải thích, nhưng không mất trật tự rõ ràng: "Bác hiểu lầm rồi, cháu không chuyển tài sản của nhà họ Du. Phần thuộc về nhà họ Du, cháu đã chuyển toàn bộ cho bà nội. Phần thuộc về mẹ, cháu mới chuyển về Thụy Sĩ. Bác chụp cái mũ lớn như vậy lên đầu cháu, cháu rất sợ.”
Bác Cả nhận được sự khẳng định từ bà nội, lập tức dừng lại, ông ta mở miệng, khí thế rõ ràng yếu đi: "Cha cháu tìm bác nói, trên người nó không có tiền, cháu chuyển tài sản của nó đi hết. Có ai làm con gái như cháu không?”
"Còn anh thì sao? Anh lần lượt làm mất công ty của gia đình, anh làm con trai như vậy sao? Bản thân mình cũng quản không tốt, còn dám tới quản tôi?"
Bà nội ném một xấp tài liệu lên mặt ông ta, lại dùng gậy đánh vào đầu gối ông ta, quát lớn: "Quỳ xuống, hôm nay tôi sẽ đánh c..hết anh, đỡ phải nhìn phiền lòng!"
Ông ta bị đánh đến mức kêu lên đau đớn.
Nhưng ông ta không dám trốn, bà nội tôi nổi danh là tàn nhẫn, từ trước tới nay đối xử vớ mọi người rất vô tình.
Tôi mở tài liệu ra, tất cả đều là báo cáo chuyển nhượng cổ phần của các công ty, chỗ chuyển nhượng chính là vân tay và chữ ký của bác Cả.
Sắc mặt bác Cả trong nháy mắt thay đổi: "Mẹ, mẹ nghe con nói, không phải như mẹ nghĩ.”
Gậy của bà nội vung càng kín không kẽ hở, giọng bác Cả càng thêm run rẩy.
“Mẹ, con sai rồi, sau này con không dám nữa.”
“Không dám, anh nói như vậy bao nhiêu lần rồi. Tôi thấy anh rất dám. Hôm nay dứt khoát đánh c..hết anh, đỡ phải ra ngoài mất mặt xấu hổ.”
Trò khôi hài gia đình, mãi cho đến khi bác Hai chạy tới ngăn cản mới bỏ qua.
Bác Hai tôi là Du Hạo, là người duy nhất đáng tin cậy trong ba anh em nhà họ Du.
Bác Hai tốt nghiệp đại học nổi tiếng, là người vừa có tài vừa lịch sự, vợ của bác là con gái của người có chức có quyền, quản lý sản nghiệp trên danh nghĩa của mình phát triển không ngừng, bỏ xa hai anh em của mình ở phía sau, tiền đồ rộng mở.
Ông chộp lấy cây gậy của bà nội, đỡ bà đưa về chỗ ngồi.
“Anh Cả có hư hỏng đến đâu cũng không đáng để mẹ dùng thân thể của mình mà tức giận. Tức c..hết mình thì phải làm sao?”
Bà nội nhận lấy nước ấm tôi đưa tới uống một ngụm: "Nếu như anh Cả đã không cai được chứng nghiện cờ b.ạ.c của mình, sau này công ty trên danh nghĩa của anh cũng để cho anh Hai quản lý. Mau làm tốt thủ tục giao nhận.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khong-xung-lam-cha/chuong-10-end.html.]
Bà nội giải quyết dứt khoát, chính thức tuyên bố bác Cả và Du Hồng cùng nhau trở thành anh em hoạn nạn có nhau.
Khi không ai chú ý, bác Hai lặng lẽ nháy mắt nhìn tôi, giơ ngón tay cái lên.
Bác Hai biết là do tôi lén lút thông báo.
Chúng tôi đã bàn với nhau tương kế tựu kế.
Tôi phối hợp với bác Hai, nhân cơ hội này, thôn tính tài sản trên danh nghĩa bác Cả, như vậy về sau bác Hai có thể ngồi vững vị trí người thừa kế Du thị.
Sau đó bác Hai lấy quyền, tôi lấy tiền.
Mẹ tôi vất vả làm việc cả đời, cũng không tốt, bà nội cũng vậy.
Tôi không muốn đi theo con đường cũ của họ, chỉ muốn cầm tiền đi Thụy Sĩ làm một người giàu sang nhàn nhã.
Bà nội tôi nói một không nói hai, bà đã nói chỉ bảo đảm cho cha tôi không bị c..hết đói, đương nhiên ý tứ thật sự ở ngay mặt chữ.
Một tháng sau, tôi nhìn người đàn ông lôi thôi nghèo túng hư hư thực thực là kẻ lang thang trước mắt này, suýt nữa không dám nhận.
Lão ta nước mắt nước mũi tèm lem nhào tới trước mặt tôi, không ngừng hối lỗi, nói là trước kia lão ta bị mỡ heo làm cho mờ mắt, mới làm ra nhiều chuyện vô liêm sỉ như vậy, nói tôi tha thứ cho lão lần này, sau này lão nhất định sẽ làm một người cha tốt, bù đắp tình thương của người cha mà tôi thiếu hụt trước kia.
Tôi cười lạnh nhạt: "Chỉ cần mẹ tôi tha thứ cho ông, tôi sẽ tha thứ cho ông.”
Không biết là lão ta cố ý giả ngu, hay là thật sự đầu óc không rõ ràng lắm, thế mà thật sự tìm một công việc trông coi nghĩa trang, nửa đời sau đều ở đó cùng mẹ tôi.
Còn mụ tiểu tam kia, thấy Du Hồng không có tiền, đã sớm mang theo con gái tái giá.
Nhưng mà ông chủ mỏ than mà bà ta tái giá có khuynh hướng bạo lực gia đình nghiêm trọng, đánh bà ta phải nhập viện nhiều lần.
Cứ như vậy, bà ta cũng vui vẻ chịu đựng.
Thật sự là muốn tiền không muốn mạng!
Tôi ở Thụy Sĩ ngắm mặt trời mới mọc, vui vẻ nở nụ cười.
(--END--)