Không Yêu Hoàng Thượng Giữ Bình An - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-11-04 21:32:11
Lượt xem: 14
18
Hoàng Hậu thật sự là người thông minh, không lâu sau, ta đã nghe nói, đêm qua, Hoàng Hậu mặc bộ hồng y, tay áo bay dập dìu, eo thon nhẹ nhàng, giống như một đóa hoa diễm lệ nhảy múa trong bóng đêm.
Hôm qua là ngày mười lăm, lúc trăng tròn, nàng ta một mình dưới ánh trăng.
Mặc dù nàng ta đã tránh xa mọi người nhưng cụ thể nàng ta nói gì thì không ai biết.
Nhưng ta nghĩ, dưới ánh trăng sáng, Hoàng Hậu nhìn quanh, chỉ cần nhẹ nhàng gọi một tiếng: Lang quân.
Có lẽ đêm đó Hoàng Thượng thưởng thức chưa đủ cảnh sắc kiều diễm, nên ngày hôm sau khi vào triều, Hoàng Thượng đến trễ một chút.
Ta ở Nhụy Họa Hiên, chọn một cây trâm ngọc thanh lịch và tao nhã.
“Bảo Cầm, cái này tặng cho ngươi.”
“Tiệp dư?” Bảo Cầm buông tay không dám nhận.
“Ta thấy hôm nay bộ quần áo của ngươi thực sự rất hợp với cây trâm ngọc này.” Ta đánh giá nàng ất, từ từ nói.
“Cả Nhụy Họa Hiên chỉ có ngươi là yên tĩnh nhất, ngươi nhìn mấy người ở Lộng Trúc các ngày nào cũng ríu rít, đến đêm cũng muốn nói chuyện dưới ánh đèn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khong-yeu-hoang-thuong-giu-binh-an/chuong-18.html.]
“Nô tỳ chỉ cẩn trọng với bổn phận, không dám trái quy củ.”
“Ngươi cứ giữ quy củ của ngươi, ta thương ngươi là được. Hiện giờ những người bên cạnh có thể làm ta đau lòng, cũng chỉ có Trừng Nhi và ngươi.” Ta vuốt ve cây trâm ngọc cười nói: “Ta nghĩ chờ ngươi đến tuổi, sẽ tìm cho ngươi một phu quân, tối hôm qua tính toán, cũng không còn bao nhiêu năm nữa.”
Bảo Cầm nhất thời hốc mắt đỏ hoè, nằm sấp trước đầu gối ta khóc lóc một hồi: “Tiệp dư, nô tỳ không đi.”
“Đứng dậy đi, không nói những chuyện đó nữa.” Ta gắn trâm ngọc vào búi tóc nàng ấy, không chút để ý nói: “Đúng rồi, hai ngày này không cần ra ngoài, trên giá còn nhiều quả nho thừa, làm một chút rượu nho đi.”
Bảo Cầm cẩn thận chỉnh lại trâm ngọc trong búi tóc, rồi mới đứng dậy đi ra ngoài.
Ta nhìn theo bóng dáng nàng ấy, ở kiếp trước, trong hai ngày này nàng ra ngoài gặp một thị vệ, sau đó lén lút trao đổi, đã chịu rất nhiều cực khổ.
Điều làm ta đau lòng nhất là, sau này xảy ra chuyện, thị vệ lại nói là Bão Cầm đã quyến rũ hắn ta.
Đáng thương cho Bảo Cầm là người nói năng vụng về, cuối cùng oan ức chịu đựng 50 trượng, từ đó mang bệnh tật không dứt.
Kiếp này, ta quyết tâm chặt đứt nghiệt duyên đó.
Trong vườn rau đã kết không ít quả nhỏ, các cung nhân trong Nhụy Họa Hiên mỗi người được chia mấy chùm, còn lại có thể làm ba bình rượu.
Chỉ là việc phơi quả nho đã tốn của Bão Cầm hai ba ngày công sức, nàng ấy thậm chí không cho ai giúp đỡ, tất cả đều tự tay làm.
Bão Cầm chôn bình rượu dưới gốc cây hải đường trong viện, nói rằng nếu đến năm sau có thể nhiễm một chút hương hải đường.