Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khúc Khải Hoàn Của Công Chúa - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-10-26 22:57:01
Lượt xem: 1,909

— Ngay từ đầu ta đã biết nhũ mẫu đã đánh tráo thân phận, vậy nên đã bắt cóc Công chúa, nhưng không g.i.ế.c nàng ta. Nếu nàng ta chết, ai sẽ đối chất với ta, ta làm sao có thể thuận lý thành chương vạch trần sự thật, khiến Hoàng thượng áy náy với ta?

Sắc mặt Hoàng thượng hoảng sợ. Ông ấy suýt nữa đã g.i.ế.c c.h.ế.t nữ nhi ruột của mình.

8

Hoàng thượng đã hoàn toàn quên mất còn có người khác ở đây, gấp gáp hỏi nhũ mẫu: "Ngươi nói cho trẫm nghe về nàng..."

Ông ấy dừng lại, vì không biết nên gọi ta thế nào.

Thẩm Hoài Ngọc, đây là cái tên ông ấy đích thân đặt cho nữ nhi, hàm ý như ôm châu ngọc, đẹp đẽ mà cao quý. Nhưng cái tên này đã từng bị một kẻ — một dân đen chim cắt chiếm tổ chim khách, trong người chảy dòng m.á.u hạ đẳng dơ bẩn, chiếm giữ suốt mười mấy năm trời. Ông ấy không biết liệu có còn có thể dùng cái tên này để gọi ta nữa không.

"...nói cho trẫm nghe về những chuyện nàng trải qua mấy năm nay đi." Ông ấy khẽ nói.

Nhũ mẫu vừa lau nước mắt: "Nô tỳ bận rộn sự vụ trong cung, không rút ra được thời gian về thăm nàng, nên cũng không rõ nàng sống thế nào lắm..."

Hoàng thượng đứng bật dậy.

"Ngươi dám đối xử với Công chúa như vậy! Tại sao ngươi không về!"

Nhũ mẫu sợ đến run rẩy: "Mấy năm trước có dịch bệnh, nô tỳ sợ về sẽ bị lây nhiễm, mang bệnh vào cung..."

Nói nghe rất hay ho, chỉ là sợ c.h.ế.t mà thôi.

"Nữ nhi của ta..." Môi Hoàng thượng run rẩy: “Sau khi dịch bệnh kết thúc, ngươi có về không?"

"Có về. Nàng bị bệnh nặng một trận, gầy đến chỉ còn da bọc xương, gần như không còn hình dạng con người..."

Nhũ mẫu nhớ lại dáng vẻ của Công chúa thật lúc đó.

Thiếu nữ gầy đến chỉ còn một bộ xương, hốc mắt lồi ra, khiến bà ta chợt nhớ đến những đứa trẻ ở khu ổ chuột, trong lòng vừa thấy buồn nôn, vừa có niềm khoái cảm không nói nên lời. Dù có là Công chúa kim chi ngọc diệp, lưu lạc đến khu ổ chuột cũng chẳng khác gì những kẻ ăn mày kia.

Hoàng thượng mạnh tay ném chén trà về phía nhũ mẫu.

Mảnh sứ vỡ đ.â.m vào hốc mắt bà ta, bà ta kêu thảm thiết, m.á.u chảy dọc theo khóe mắt.

Bà ta không còn tâm trí kêu đau, hoảng sợ bò đến, liên tục dập đầu:

"Hoàng thượng tha mạng, Hoàng thượng tha mạng..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khuc-khai-hoan-cua-cong-chua/phan-5.html.]

Hoàng thượng giận đến toàn thân run rẩy. Đây là nữ nhi duy nhất của ông ấy với người mình yêu, vậy mà phải lưu lạc bên ngoài nhiều năm, chịu bao khổ cực.

Ông ấy vừa định mở miệng, ta cười nói: "Phụ hoàng, dù sao cũng là tình mẫu tử, không bằng giao bà ta cho con xử lý."

Hoàng thượng im lặng một lúc.

"Cũng được. Chỉ là, đối với loại độc phụ này, con chớ có mềm lòng."

Ta đáp vâng, rồi dẫn nhũ mẫu về phủ Công chúa.

9

Vừa về đến phủ Công chúa, nhũ mẫu lập tức quỳ xuống:

"Công chúa tha mạng... Người đã hứa với ta rồi."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Ta quả thật đã thỏa thuận với bà ta, yêu cầu bà ta trước mặt Hoàng thượng, kể thật về tình cảnh bi thảm của ta những năm qua, để ta được lòng thương; còn ta sẽ cứu bà ta khỏi tay Hoàng thượng.

Cả khuôn mặt bà ta đã m.á.u me be bét, trong vết thương còn có những mảnh sứ nhỏ, trông càng thêm kinh khủng.

Ta từ trên cao nhìn xuống bà ta, ấn đầu bà ta xuống.

Mặt bà ta bị ấn xuống đất, những mảnh sứ càng cắm sâu vào thêm.

Bà ta phát ra một tiếng rên rỉ mơ hồ.

"Ta chỉ nói là cứu ngươi khỏi tay Hoàng thượng thôi, chứ có nói là sẽ tha cho ngươi đâu."

Bà ta cố gắng ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

—— Thì ra đó chỉ là trò chơi chữ.

Bà ta vùng vẫy: "Chẳng qua chỉ là nhiễm một trận dịch thôi, sao ngươi lại trở nên..."

Ta bật cười nhạt.

"Người đâu, kéo bà ta xuống thủy lao, thả thêm vài con rắn độc và bọ cạp vào."

Cảm ơn bà ta đã thêm vào cuộc đời ta một màn kịch công chúa thật giả.

Để đáp lại, kết cục ta chọn cho bà ta, là bị vạn độc cắn xé, c.h.ế.t ngạt trong nước.

Loading...