Khúc Khải Hoàn Của Công Chúa - Phần 8
Cập nhật lúc: 2024-10-26 23:00:44
Lượt xem: 1,349
Thì ra đằng sau mỗi con số, đều từng là những người còn sống sờ sờ.
Họ là mẹ của ai đó, là con của ai đó, là bạn của ai đó, cùng ai đó sống nương tựa lẫn nhau.
Xé toạc lồng n.g.ự.c của họ ra, thì ra những con người tầm thường như cát bụi ấy, cũng có một trái tim biết đập, cũng biết chảy máu, cũng biết đau.
Vào giây phút này, cuối cùng hắn cũng nhận ra, mỗi một câu "tại sao" hắn thốt lên, mỗi một phần không hiểu, mỗi một câu chất vấn, đằng sau chỉ có một ý nghĩa tàn nhẫn --
Ngươi, đáng, chết.
Ngươi sinh ra là để bị h.i.ế.p bức, bị đàn áp, số mệnh đã chọn ngươi, nên ngươi chỉ có thể nhẫn nhịn, chịu đựng, thuần phục.
Hóa ra đây chính là một luận điệu bạo lực không phân biệt phải trái.
Hóa ra đây chính là sự đàn áp tàn nhẫn của tầng lớp đặc quyền đối với tiếng kêu than đẫm m.á.u của trăm họ.
Hóa ra là như vậy.
Hóa ra là như vậy.
Nước mắt lăn dài trên khóe mắt phải của hắn, hắn nhìn thẳng vào mắt ta: "Ta hứa."
11
Sau khi liên minh với Vệ gia, cuộc đấu đá giữa ta và Thái tử càng thêm gay gắt.
Hôm nay hắn ta dâng tấu chỉ trích ta lợi dụng chức quyền để tư lợi; ngày mai ta lại dâng tấu tố cáo hắn ta bỏ bê phận sự.
Mỗi khi chúng ta tranh chấp trên triều đường, Hoàng thượng luôn thiên vị, đứng về phía ta.
Cứ như vậy, thế lực của ta ngày càng lớn mạnh.
Bề ngoài có vẻ như ông ấy đang thương xót ta - nữ nhi đã mất nay lại tìm về, nhưng thực chất ông ấy chỉ đang muốn mượn ta để răn dạy Thái tử.
Nhưng Thái tử lại không nhìn ra điểm này.
Hắn ta càng thêm tức giận, bắt đầu tung tin đồn, nói ta mưu lợi riêng làm rối loạn kỷ cương, kéo bè kéo cánh, làm tổn hại đến gốc rễ triều đình.
Những cái mũ chụp lên đầu ta ngày càng to.
Cuối cùng ta thẳng tay lật bàn.
Ta dùng quyền lực của Ngự Sử giám sát, tâu lên Hoàng đế: "Thần quan sát thấy Thái tử có lòng mưu phản."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khuc-khai-hoan-cua-cong-chua/phan-8.html.]
"Cái gì?!"
Ta nói riêng với Hoàng thượng, ông ấy nghe xong giật mình.
Dù sao, ông ấy chỉ cảm thấy Thái tử có tham vọng quá lớn, không ngờ hắn ta thực sự dám làm chuyện cướp ngôi.
Nhưng ông ấy cũng không quá hoảng loạn.
Hiện tại chỉ có quân cấm vệ của Vệ phủ mới có thể đe dọa được ông ấy, nhưng theo hiểu biết của ông ấy về Vệ Vân Gián, người này có quan điểm chính trị bảo thủ, sẽ không tham gia vào chuyện đấu đá tranh giành quyền lực.
Ông ấy trầm ngâm một lúc, rồi nghĩ đến cuộc đấu đá giữa hai bọn ta: "Con có chứng cứ không?"
Ông ấy nói với vẻ sâu xa: "Nếu chỉ vì tư lợi mà lại bịa đặt chuyện, cho dù có là con đi nữa, ta cũng không thể bảo vệ được."
Mưu phản là tội chết, ta nêu ra tội danh này là muốn Thái tử phải chết.
Ngược lại, nếu cuối cùng chứng minh ra là ta đang bịa đặt, thì ta sẽ chết.
Không thành công thì thành nhân.
Ta gật đầu: "Đương nhiên."
Hoàng thượng quyết định: "Ngày mai hai người các con, đối chất thẳng thắn trên triều đi."
12
Tối hôm đó, Vệ Vân Gián nghe xong sự việc, có chút giật mình: "Ngươi có chứng cứ không?"
Ta thản nhiên: "Không có."
"Vậy làm sao ngươi dám..."
Ta đưa một ngón tay lên môi, ra hiệu cho hắn im lặng.
Đầu ngón tay khoanh tròn một vị trí trên bản đồ.
"Tuyên Bình môn, đây là cửa mà các quan triều đình phải đi qua khi vào yết kiến Hoàng đế. Bên ngoài là đồng bằng, thuận lợi cho việc mai phục quân đội rồi phát động tấn công. Cuối cùng, quân cấm vệ đóng quân bên ngoài cửa từng là thuộc hạ của ngươi, việc mua chuộc họ rất dễ dàng."
Ta nháy mắt với hắn.
13
Ngày hôm sau, ta và Thái tử gặp nhau trên đường vào cung.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Hắn ta cười khẩy: "Hoàng muội, đến cả chuyện không có chứng cứ mà ngươi cũng dám nói bừa, cẩn thận mất đầu đấy. Hay là, ngươi định bịa đặt chứng cứ giả? Đáng tiếc, giả thì vẫn mãi là giả, có thế nào cũng không thể biến thành thật được."