KHÚC NHẠC BÁO THÙ - Phần 15
Cập nhật lúc: 2024-08-18 10:35:38
Lượt xem: 399
29.
Mũi nhọn cuộc đấu tranh của chúng tôi nhắm vào cha tôi.
Sau khi trải qua kinh ngạc ngắn ngủi, lão nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Trong mấy hơi thở, liền có đối sách.
“Con đưa người mẹ bị bệnh tâm thần của con ra ngoài làm gì? Vạn nhất làm khách bị thương thì làm sao bây giờ, thật sự là không hiểu chuyện.”
Lão xin lỗi mọi người.
“Thật ngại quá, đây quả thực là vợ của tôi. Mười tám năm trước, sau khi sinh hạ đứa con thứ hai, vợ tôi phát hiện con của mình bị đánh tráo, vì thế sụp đổ phát điên. Tôi không muốn vợ ở trong bệnh viện chịu uất ức nên không thể không nhốt cô ấy ở trong nhà, hy vọng các vị có thể thông cảm cho tôi.”
Không hổ là lão hồ ly tinh, dăm ba câu liền đã tẩy trắng chính mình.
Tôi lạnh lùng nhìn lão ở phía dưới biểu diễn.
Để đối đầu với giai đoạn diệt quỷ này mà tôi và chị gái tôi đã lên kế hoạch suốt bốn năm, mọi hành động của lão đều nằm trong dự đoán của chúng tôi.
Kế tiếp, lão muốn ly gián quan hệ giữa tôi và chị gái.
Khi lão nhìn thấy tôi và chị gái đang đứng cùng một chỗ, ánh mắt híp lại, chuyển đề tài.
“Tôi không đành lòng nói sự thật đau lòng này cho con gái của tôi, vì thế đã giấu diếm đi.”
"Tôi nghĩ một số vị khách quen thuộc với Lâm gia chắc cũng đã nhận ra rồi nhỉ. Đúng vậy, người đứng cạnh con gái tôi chính là con gái giả mà Lâm gia đã nuôi nấng suốt mười bốn năm."
"Tôi biết nó không phải con gái của tôi, nhưng cũng không đành lòng để nó chịu khổ ở cô nhi viện, ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng nó lớn lên."
“Nhưng không ngờ nó lại mượn bí mật này lừa gạt con gái của tôi, châm ngòi quan hệ giữa con bé và anh trai, dẫn dắt Quy Thanh phạm phải tội ác tày đình như thế!"
"Con gái đáng thương của tôi bởi vì nó mà thất lạc ở bên ngoài, bị cha nuôi mỗi ngày đánh đập, mà nó thì hưởng thụ cuộc sống thiên kim an nhàn sung sướng mười bốn năm, bây giờ còn tới tiếp cận thiên kim chân chính của Lâm gia, mưu đồ gây rối!"
"Con gái, con tuyệt đối không thể bị kẻ ác nhân này che mắt!"
Lão tận tình khuyên bảo, một bộ cha hiền.
“Bốp bốp bốp."
Lời ngụy biện đặc sắc xoay chuyển thế cục như vậy, tôi không thể không vỗ tay cho lão.
Đáng tiếc, những lời này không có một chút tác dụng, kết cục đã định ra, sẽ không bởi vì lời nói này của lão mà thay đổi.
Cảnh sát nhận được điện thoại báo án, rất nhanh đã chạy tới, trong khi bắt giữ Lâm Quy Thanh, cũng còng tay Lâm Khởi Nguyên.
"Là bởi vì vợ tôi bị điên nên tôi mới nhốt lại cô ấy, tôi có giấy chẩn đoán của bệnh viện. Việc tôi làm là đúng! Không có lý do gì mà các người lại bắt tôi!"
Đối mặt với sự phản kháng của Lâm Khởi Nguyên, cảnh sát rút ra lệnh bắt giữ.
"Có người tố cáo ông trốn thuế, hối lộ quan chức cấp cao, sử dụng tiền công ty không đúng cách. Bị tình nghi gian lận thương mại, giao dịch nội gián và nhiều tội danh trái pháp luật khác. Bằng chứng chúng tôi nhận được đầy đủ chi tiết, cho nên cấp trên ban hành lệnh bắt giữ. Không có sai sót, kính xin phối hợp công tác.”
Trên mặt Lâm Khởi Nguyên khó nén khiếp sợ, lão hung tợn nhìn tôi chằm chằm.
Tôi ung dung mỉm cười, nhìn về phía thân ảnh bị bắt đi của lão, tao nhã vẫy tay tạm biệt.
30.
Muốn lật đổ Lâm Khởi Nguyên cũng không phải chuyện dễ dàng, lão trời sinh đa nghi, làm việc từ trước đến nay luôn có chuẩn bị, chỉ sự xuất hiện của mẹ, không đủ tạo thành uy h.i.ế.p đối với lão.
Vì vậy, ngay từ đầu chúng tôi đã không có ý định để mẹ tham gia quá nhiều.
Lần này lộ diện, chúng tôi muốn bà tận mắt nhìn thấy con ác ma đã bắt nạt bà hơn mười mấy năm đã bị chúng tôi đánh bại.
Bà đã chào đón cuộc sống mới của mình.
Những chứng cứ phạm tội này của Lâm Khởi Nguyên, có một số là do kiếp trước chị gái thu thập được, cũng có một số là do khi tôi ở bên cạnh Lâm Khởi Nguyên học tập moi được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khuc-nhac-bao-thu/phan-15.html.]
Lão vì chèn ép công ty của tôi mà đã từng đào đi không ít nhân viên, những người này đa phần đều là thuộc hạ của chị gái, đi theo chị gái nhiều năm, tuyệt đối trung thành đáng tin cậy.
Bọn họ xâm nhập nội bộ công ty, cũng thu thập được không ít tình báo.
Chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ để đ.â.m ra thanh kiếm sắc bén đã được mài giũa trong bốn năm này.
Vượt qua bóng tối bao trùm trên đầu, chúng tôi có được bình minh thuộc về mình.
31.
“Xin hỏi, bà là Diệp Hi sao?”
Vân Tiêu Tiêu tay ôm ngực, thần sắc khó nén kích động, cô bảo trì kính ngữ với mẹ tôi, cẩn thận hỏi thăm.
Tôi mỉm cười trước phản ứng của cô ấy và giải thích:
“Bà ấy từng được người ta gọi là Diệp Hi, đây là nghệ danh của bà. Trước khi bị cha tôi giam cầm, bà là ảnh hậu nổi tiếng một thời.”
Sau khi nhận được sự xác nhận của tôi, Vân Tiêu Tiêu thoáng cái trở nên rất kích động, khuôn mặt trắng bệch của cô biến thành đỏ bừng, nói năng lộn xộn.
"Chị xinh đẹp, chị còn nhớ em không? Là em, chị đã từng đến thăm em, khi còn bé em thường xuyên nhìn thấy chị trên ti vi. Chị đột nhiên rời khỏi làng giải trí, nhưng em vẫn muốn gặp chị một lần. Em trở thành ngôi sao, bởi vì sùng bái chị..."
Tôi lôi kéo chị gái rời đi, chừa cho họ một không gian.
Tôi tin rằng sự nhiệt tình của Vân Tiêu Tiêu sẽ thắp sáng ngọn lửa tắt trong lòng mẹ lần nữa.
Tất cả đều hướng về cái tốt.
Những sự cố liên tiếp đã gây ra sự hỗn loạn trong toàn bộ địa điểm, và những tiết lộ liên tiếp của chúng tôi đã khiến toàn bộ hotseach sụp đổ nhiều lần trong đêm đó.
Bên ngoài ồn ào thế nào cũng không liên quan đến chúng tôi, sau khi giao việc này cho trợ lý xử lý, thời gian còn lại chỉ thuộc về chúng tôi.
Đây là sinh nhật 18 tuổi chung của chúng tôi.
Khi ánh bình minh ló dạng từ phía chân trời, chúng tôi tận hưởng những giây phút cuối cùng của tuổi mười bảy.
Trên sân thượng gió nhẹ thổi qua, tôi vén một lọn tóc bên tai.
Chị gái hỏi tôi:
“Việc đầu tiên em muốn làm khi trưởng thành ở tuổi 18 là gì?”
Tôi nâng cằm, suy nghĩ một lúc.
Kết quả phát hiện, hóa ra bốn năm qua tôi đã làm việc quá sức, bây giờ tiền tài, quyền lực, danh vọng không thiếu, không có mục tiêu trả thù, tôi cảm thấy trống rỗng không thể giải thích được.
Chị gái đưa ra lời khuyên.
“Đổi tên đi, lần này theo họ mẹ. Tên bắt đầu bằng Diệp, nhất định rất dễ nghe.”
“Cái tên Lâm Vi Mạt này dù sao cũng bao hàm quá nhiều ác ý.”
“Tên mới, tượng trưng cho cuộc sống mới ở tuổi mười tám.”
Tôi quay đầu lại nhìn về phía chị gái, nhìn chằm chằm vào người bạn đồng hành của tôi trên con đường trả thù.
Nhìn lại đoạn đường này, tôi chợt nhận ra rằng chị đã luôn chăm sóc tôi từ phía sau và âm thầm bảo vệ sự trưởng thành của tôi.
Chính sự hiện diện của chị đã giúp tôi không cảm thấy sợ hãi.
Thật lâu sau, trên mặt tôi hiện lên ý cười.
“Chị, em nghĩ ra tên mới của em rồi.”
Hòa cùng ánh nắng ban mai vàng óng, tôi ghé vào tai chị kể về cuộc sống mới của mình.
- Hết -