KHUÊ NỮ CỦA THỔ PHỈ - Chương 09
Cập nhật lúc: 2024-07-18 11:31:53
Lượt xem: 931
“Mặc dù ta chỉ là nữ nhi của thổ phỉ, không phải tiểu thư khuê các, thế nhưng ta cũng có tự trọng của mình! Mẫu thân của chàng nói muốn hưu ta, ta còn ở lại đây để làm cái gì nữa?! Là người nhà chàng muốn hưu ta, chàng còn dám trách móc ta!”
Ta càng nói càng tức, ta trực tiếp cho chàng một cái tát.
Mẫu thân chàng phát điên, bà ta xông đến mắng ta: "Được lắm! Vương Tòng Tâm, ngày thường ngươi cũng bắt nạt nhi tử ta như vậy sao? Được! Hôm nay nhất định ta phải hưu ngươi, đồ nữ nhân đanh đá!"
"Ta còn chẳng thèm ở lại đâu!"
Người của tiêu cục nhanh chóng chuyển đồ cưới của ta đi, ta lấy hết bạc và trang sức trong phòng, cũng lên xe ngựa.
Suốt cả quãng đường Chu Tĩnh An chỉ im lặng đi theo bên cạnh ta, mẫu thân chàng thì cứ nói khi ta đi rồi, sẽ cưới cho chàng một người tức phụ trẻ đẹp hiền thục hơn ta.
22
Cũng may mà cha ta đã mua cho ta một căn nhà, ta không cần phải ngồi xe ngựa mấy canh giờ về nhà cha ta.
Trong nhà có cả nha hoàn và hộ vệ.
Lúc ăn tối, hạ nhân đến báo: "Tiểu thư, cô gia cứ đứng bên ngoài mãi."
"Chàng ấy đến đây để làm gì? Bảo chàng ấy về đi, nhớ nói chàng ấy mau chóng đưa hưu thư cho ta." Ta nói với vẻ bực bội.
Tối đó ta ngủ một mình, ta cảm thấy vẫn hơi không quen.
Thôi vậy, Chu gia rối ren như vậy, ta mới không muốn ở đó cả đời, dù sao bây giờ đã kết hôn rồi, cha ta cũng đã được tẩy trắng, chúng ta cũng coi như đã tuân chỉ rồi.
Hơn nữa, hiện giờ ta đã có thai!
Ta còn ở lại Chu gia, là đợi lão yêu bà kia hãm hại ta sao?
Dù sao bọn họ cũng chẳng phải người tốt lành gì, ta tự mình ra ngoài sống, còn tự do tự tại hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khue-nu-cua-tho-phi/chuong-09.html.]
Đợi thai nhi ổn định rồi, ya sẽ về huyện của cha ta, mua thêm một căn nhà, bỏ phu quân giữ hài tử, chẳng phải rất tốt sao?
Ta mang theo kỳ vọng tốt đẹp về tương lai mà thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, hạ nhân lại bẩm báo: "Tiểu thư, cô gia đứng bên ngoài cả đêm."
Lại có hạ nhân đến báo: "Tiểu thư, lão gia và đại thiếu gia, nhị thiếu gia đều đến rồi! Cô gia còn bị đánh!"
"A!" Tiểu long bao của ta rơi xuống bàn, ta vội vàng chạy ra ngoài.
23
"Khuê nữ, có phải tên tiểu tử này bắt nạt con không?!"
Cha ta túm lấy Chu Tĩnh An, hai mắt Chu Tĩnh An thâm tím, ta vừa nhìn là biết đã bị đánh.
Chu Tĩnh An nhìn ta với vẻ mặt tủi thân.
Nhìn chàng ta như vậy khiến ta có chút đau lòng.
Ta sờ sờ mũi, ta nói với cha và đại ca và nhị ca: "Cha, đại ca, nhị ca, sao mọi người lại đến đây?"
Cha ta nói với giọng sang sảng: "Thằng nhãi này sai người đưa thư đến, nó nói con bỏ nhà đi, ta vừa nhìn, chắc chắn là Chu gia bắt nạt con rồi, cha đến đây để bênh vực con!"
Đại ca nói: "Tiểu muội, nói đi, bọn họ bắt nạt muội thế nào, để đại ca hỏi nắm đ.ấ.m của ta xem nó có chịu bỏ qua không!"
Nói xong, đại ca ta lại định đánh Chu Tĩnh An, ta giật mình, vội nói: "Đừng đánh, không liên quan đến chàng ấy, mẫu thân chàng ấy nói muốn hưu ta, muốn hưu thì hưu, ta cũng chẳng thèm ở lại!"
Nhị ca nói: "Nói hay lắm! Đi, để nhị ca đi đến Chu gia làm ầm ĩ một trận, xả giận rồi thì chúng ta về nhà! Để muội ở đây một mình, chúng ta còn lo lắng muội bị bắt nạt!"
Cha ta nói: "Cha đã chọn cho con một chàng rể tiếp theo rồi, ta thấy Vương công tử mà con nhờ ta chăm sóc lần trước không tệ, lần này về, sẽ nhận hắn ta làm con rể!"