Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khuôn viên trường- [Địa sư Kiều Mặc Vũ 1] - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-09-28 03:04:10
Lượt xem: 118

Sau khi tiệc kết thúc, những người khác trong Giang gia cũng vội vàng trở về. 

 

Anh cả Giang dẫn theo vợ và cặp sinh đôi đáng yêu của mình, vừa vào nhà liền bất mãn nhìn Giang tổng.

 

“Ba, sao ba cũng giống mẹ, làm cái này—”

 

Giang tổng: “Câm miệng!”

 

Lúc này đã là tám giờ rưỡi tối, giờ Hợi là từ chín giờ đến mười một giờ tối. Thân Hợi tương hại, là tranh đoạt tiến vào. Hai tuyệt s..át tranh đoạt sinh cơ, chính là vào lúc này.

 

Tôi lấy bút chu sa trong túi ra, chấm chu sa lên cổ tay của mọi người trong nhà họ Giang. Chu sa trừ tà, nếu bị tuyệt s&át nhập vào người, chấm chu sa lên ít nhất sẽ giảm bớt tổn thương sau khi tuyệt s’át rời đi.

 

“Chú ý nhìn cổ tay, nếu lát nữa ai mất dấu chu sa, người đó chính là bị tuyệt s//át nhập vào. Mọi người hãy tự do hoạt động ở tầng một, gặp nguy hiểm thì hét lớn.”

 

Một phút sau, tôi ngồi trên ghế sofa, xung quanh là người nhà họ Giang. Giang tổng ngồi sát bên trái tôi, Giang phu nhân ôm cánh tay phải của tôi. Hai đứa sinh đôi mỗi đứa ôm một chân tôi, Giang Khả Khả chen vào giữa đầu gối tôi, Giang Hạo Ngôn đứng sau lưng tôi ôm cổ tôi.

 

Bà cụ Giang và vợ chồng anh cả Giang ngồi trên ghế sofa đối diện nhìn tôi. Tôi bất đắc dĩ đảo mắt.

 

“Mọi người thế này sao dẫn dụ tuyệt sát ra được? Hãy giải tán, đi quanh nhà một vòng, mỗi mười phút tụ họp ở phòng khách một lần.”

 

Anh cả Giang gan lớn nhất, có lẽ anh ấy bán tín bán nghi về chuyện này nên là người đầu tiên đứng dậy, nói muốn đi vệ sinh. Anh ấy đi hơn mười phút.

 

Tôi nhìn đồng hồ, định đi tìm anh ấy thì anh cả Giang tự trở về, mặt ướt đẫm, cười một cách kỳ lạ. 

 

Anh ấy đi đến bên ghế sofa ngồi xuống, nói muốn cho Giang Hạo Ngôn xem một thứ. Giang Hạo Ngôn cúi đầu nhìn, rồi bất ngờ quay đầu điên cuồng ra hiệu cho tôi.

 

Tôi nhìn lướt qua cánh tay anh cả Giang, trắng mịn, dấu chu sa trên cổ tay đã biến mất.

 

Mọi người hít một hơi lạnh, đồng loạt rút về sau lưng tôi. Tôi lấy kính bát quái trong túi ra, soi vào anh cả Giang. 

 

Anh cả Giang đưa tay nhận lấy kính bát quái, chỉnh lại tóc.

 

Trà Sữa Tiên Sinh

“Quả nhiên rất đẹp trai, chuyên gia tạo mẫu Hàn Quốc thật khác biệt.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khuon-vien-truong-dia-su-kieu-mac-vu-1/chuong-12.html.]

Tôi:......

 

Mọi người chen lấn hét to, chạy ra ngoài, tôi thở dài bất đắc dĩ.

 

“Đừng chạy, anh ấy không phải.”

 

“Dấu chu sa trên cổ tay anh đâu?”

 

Anh cả Giang đặt gương xuống.

 

“Ồ, vừa đi vệ sinh xong rửa tay, rửa trôi mất rồi.”

 

“Anh đang làm cái gì vậy? Biết dọa người ta sợ ch..ết khi//ếp không?”

 

Giang Hạo Ngôn không hài lòng chen vào, giành lấy kính bát quái từ tay anh cả Giang. 

 

Anh cả vừa rửa tay xong, tay vẫn còn ướt, Hạo Ngôn giành lấy, anh cả theo phản xạ né tránh, kính trượt khỏi tay anh ấy, rơi xuống đất vỡ tan.

 

Cùng lúc đó, một tiếng mèo kêu vang lên, rồi “bụp” một tiếng, tất cả đèn lập tức tắt ngúm, cả căn nhà chìm vào bóng tối. Mọi người la hét hỗn loạn, chạy tán loạn, có thứ gì đó bị đụng ngã trên đất.

 

May mà tôi đã chuẩn bị trước, lấy từ trong túi ra một chiếc đèn pin. Đây là loại đèn pin siêu sáng mua đặc biệt trên mạng, vừa bật lên, sáng như pháo laser, nửa căn nhà sáng như ban ngày. 

 

Tôi quay người lại, Giang Hạo Ngôn đứng ngay sau lưng tôi, cậu ấy cười cứng ngắc.

 

Không hổ danh là trai đẹp của trường, dưới ánh đèn huỳnh quang, người thường trông đáng sợ, nhưng cậu ấy vẫn đẹp trai như mọi khi. 

 

Tôi cũng mỉm cười với cậu ấy, rồi từ trong túi lấy ra một xâu tiền ngũ đế, nhanh như chớp nhét vào miệng Hạo Ngôn.

 

Hạo Ngôn lập tức ôm cổ, phát ra một tiếng hét không thuộc về con người. Cậu ấy quay người định chạy, tôi đuổi theo đá một phát, Hạo Ngôn bị tôi đá bay xuống đất, tôi quỳ một chân lên lưng cậu ấy, lấy một cuộn dây đỏ trói chặt cậu ấy lại.

 

“Ai đó giúp tôi khiêng cậu ấy lên bệ tròn ở cầu thang.”

Người nhà Giang đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sợ c.h.ế.t khiếp, chỉ thấy Hạo Ngôn bị dây đỏ trói chặt, nơi dây tiếp xúc với da bốc lên từng đám khói đen. Gương mặt Hạo Ngôn méo mó, gầm gừ dữ tợn.

 

“Đứng ngẩn ra làm gì, mau lại đây giúp!”

Loading...