Khương Đường - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-06-07 23:51:26
Lượt xem: 163
"Anh Phó, sao anh không trả lời cuộc gọi của Lâm Sơ Nguyệt? Bây giờ cô ta gần như bị cư dân mạng mắng chết. Tính cách Khương Đường vẫn luôn như vậy, cô ta sẽ trả thù tất cả mọi người ngoại trừ anh."
Phó Nghiễn Lễ không trả lời câu hỏi này, anh ta hỏi:
"Mấy ngày nay Khương Đường có gọi lại không?"
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đáp: "Không'"
"Anh đang cố tình đối tốt với Lâm Sơ Nguyệt để chọc tức
Khương Đường? "
"Anh, em nghĩ rằng anh đã tính sai rồi. Chuyện của anh với Sơ Nguyệt đã rầm rộ như vậy, mà Khương Đường đã gọi cho anh chưa? "
"Anh Phó, nếu anh thực sự muốn ở bên Khương Đường, chỉ cần nhượng bộ và gọi điện thoại làm lành trước. Nếu có người khác hẫng tay trên thì đối với anh chỉ có thiệt....."
"Kệ cô ta, cô ta muốn chia tay thì chia tay, người như tôi đây cũng không thiếu cô gái muốn bám vào."
Tối đến, tôi nhận được tin nhắn từ Tống Tống. Có tin đồn Tần Chu thích đàn ông.
Tôi cảm thấy thật buồn cười khi nhìn thấy tin nhắn, tôi chưa kịp trả lời thì một bóng đen đã phủ xuống đầu tôi.
"Giống đàn ông?"
Tôi ngẩng đầu lên và bắt gặp Tần Chu với vẻ mặt cười như không cười.
Tôi: "..."
Tần Chu nói: "Tối nay thử xem, anh có được không?"
Khi tôi kịp phản ứng thì anh ta đã ở trên giường rồi.
Không biết có phải do uống rượu hay không mà tôi thấy má mình nóng bừng bừng, khi ham muốn lên đến đỉnh điểm, tôi cúi đầu cắn vào vai anh ta.
Ngoài cửa số đang mưa to, trong nhà là cảnh tượng kiều diễm, ướt át. Điện thoại di động reo không ngừng nghỉ.
Tần Chu cầm lấy xem, nói: "Là của Phó Nghiễn Lễ, em có muốn nghe không?"
Mắt tôi đỏ hoe và lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/khuong-duong/chuong-8.html.]
"Đường Đường, anh ta dính em như thạch cao da chó, khiến anh cảm thấy khó chịu "
"Vậy anh nghe đi."
Tôi không biết đó có phải là do tôi tưởng tượng hay không, nhưng tôi mơ hồ thấy được sự đắc ý trong ánh mắt Tần Chu.
Ngay khi cuộc gọi được trả lời, giọng nói say xin của Phó Nghiễn Lễ vang lên: "Khương Đường, anh uống nhiều quá, em đến đón anh đi. Mấy ngày nay tại sao em không quan tâm đến anh?" "
Tần Chu cười mỉa đáp: "Là tôi."
Đầu bên kia điện thoại im lặng vài giây, sau đó Phó Nghiễn Lễ nghiến răng nghiến lợi nói: "Tần Chu, anh thật vô liêm sỉ."
"Lại nói đến liêm sỉ, chúng tôi là vợ chồng hợp pháp, tại sao anh nửa đêm còn gọi điện cho vợ tôi? "
"Không thể nào!" Anh ta đột nhiên hạ giọng lần nữa,
"Đường Đường, em có thể đến đón anh được không? Đừng giận anh nữa. "
Tôi ổn định lại tinh thần: "Phó Nghiễn Lễ hôm nay tôi nói lại một lần cuối cùng, tôi với anh đã là người yêu cũ, không còn bất cứ quan hệ gì nữa. "
Tần Chu nhướng mày hài lòng.
Tôi cúp máy mà không cho đối phương cơ hội nói chuyện.
Ở phía bên kia, trong quán bar.
Phó Nghiễn Lễ vẫn giữ động tác đó từ khi cúp điện thoại.
"Tôi nghĩ lần này Khương Đường có lẽ sẽ không bao giờ quay lại với anh Phó."
"Thật ra, không thể trách cô ta. Anh Phó quả thực đã đi quá giới hạn trong vài năm qua. Làm ầm ĩ lên đòi cưới Lâm Sơ Nguyệt, cặp kè hết người này tới người khác. Nếu tôi là Khương Đường, tôi sẽ không nhẫn nhịn lâu đến vậy "
"Được rồi! Đừng nói nữa! Chúng ta về thôi"
Phó Nghiễn Lễ cũng không nói gì, cầm chìa khóa xe đi mất.
"Anh ấy uống rượu không được lái xe!"
"Không theo kịp được anh ấy. Tôi đoán anh ấy sẽ đi tìm Khương Đường. Tần Chu hiện cũng ở đó, phải không? Hazz xem ra sắp có kịch hay rồi."