Kim Nhật Thiên Tình - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-09-25 22:07:10
Lượt xem: 453
Trước khi về nước, tôi đã nghe bóng gió rằng nhà họ Bùi muốn cùng nhà họ Chu liên hôn.
Nhà họ Bùi vẫn luôn coi trọng môn đăng hộ đối.
Bằng không năm đó khi gia đình tôi xảy ra chuyện, bọn họ đã không vội vã yêu cầu tôi và Bùi Du ly hôn.
Tôi trở về biệt thự sắp bị niêm phong để thu dọn đồ đạc.
Theo yêu cầu của Bùi Du, hôm nay tôi phải chuyển về nhà cũ của nhà họ Bùi.
Vừa định mở cửa, sau lưng tôi lại vang lên giọng nói mà tôi không muốn nghe nhất.
Chu Huyên Nghi cười nói:
"Nghe nói cô về rồi, tôi đặc biệt đến để chào hỏi cô."
Tiếng giày cao gót ma sát với sàn đá hoa cương, vang vọng khắp hành lang.
"Chử Dao, cô về đây để tham dự lễ cưới của tôi và Bùi Du sao?"
Tôi hơi nhướng mày, lạnh lùng nhìn cô ta.
Ba tôi và ba của Chu Huyên Nghi từng hợp tác mở công ty.
Nhưng sau đó thì dự án của công ty xảy ra vấn đề, chỉ có ba tôi phải ngồi tù.
Nhà họ Chử trong một đêm liền bị phá sản và thanh lý.
Ba tôi ở trong tù không lâu sau vì bị bệnh tim tái phát mà đột nhiên qua đời.
Khi gia đình Chử phá sản, thái độ của nhà họ Bùi đối với tôi lập tức thay đổi hoàn toàn.
Còn lúc đó, nhà họ Bùi và nhà họ Chu càng ngày càng thân thiết.
Chu Huyên Nghi từ từ tiến lại gần tôi, ánh mắt đầy vẻ khinh thường.
"Đã nhận tiền rồi thì nên cút đi càng xa càng tốt!"
Vừa nói, cô ta vừa dùng ngón tay đ.â.m mạnh vào vai tôi.
Tôi gạt tay cô ta ra.
Cô ta không giận mà cười, ném một tấm thiệp cưới màu đỏ lên người tôi.
"Chị em một thời, nhớ đến dự lễ cưới của chúng tôi nhé."
Chu Huyên Nghi nói rồi quay người định rời đi.
Ai ngờ cô ta vừa xoay người đã bị vòi nước trong vườn phun đầy mặt.
Chu Huyên Nghi hét lên kinh hoàng.
Liễu Ý thì không thèm quan tâm, mở vòi nước lên mức mạnh nhất.
Chu Huyên Nghi bị áp lực nước làm cho mất thăng bằng, ngã ngồi xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/kim-nhat-thien-tinh/chuong-7.html.]
Tiếng ồn khiến vệ sĩ của Chu Huyên Nghi chạy tới.
Liễu Ý ném vòi nước xuống, chắn trước mặt tôi.
"Liễu Ý, tao sẽ xé toạc miệng của mày!"
Liễu Ý chống tay vào hông, hừ lạnh một tiếng nói:
"Cô Chu nên đi thay quần áo trước đi, kẻo bị cảm đấy."
Chu Huyên Nghi được vệ sĩ đỡ dậy.
Cô ta trừng mắt nhìn tôi đầy ác ý.
"Chử Dao, nếu biết điều thì tránh xa Bùi Du ra, không có nhà họ Chử, cô chẳng là gì cả!"
Liễu Ý còn định mở vòi nước lần nữa.
Chu Huyên Nghi vội vàng quay đi.
Thấy cô ta đi rồi, Liễu Ý lập tức quay lại, ánh mắt đầy lo lắng.
"Cô ta không làm gì cậu chứ!"
Tôi lắc đầu.
Liễu Ý nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm rồi tức giận nói.
"Để xem cô ta có thể hung hăng đến bao giờ."
Suốt một năm qua, tôi và Liễu Ý đã âm thầm thu thập không ít bằng chứng về những giao dịch bất hợp pháp của nhà họ Chu để minh oan cho ba tôi.
Nếu không có sự can thiệp đột ngột của nhà họ Bùi, mọi chuyện đã có thể tiến triển suôn sẻ.
Ánh mắt của Liễu Ý rơi xuống tấm thiệp đỏ trong tay tôi.
"Cái gì đây?"
"Thiệp cưới của Chu Huyên Nghi và Bùi Du."
"Trong giới luôn đồn rằng cô ta sắp kết hôn với Bùi Du, cho dù khi cậu và anh ta kết hôn với nhau, nhà họ Bùi cũng không công khai danh phận của hai người, nhưng mọi người trong giới đều biết. Cô ta còn lấy người đàn ông đã qua một đời vợ à?"
Tôi nhìn Liễu Ý, chậm rãi nói:
"Có lẽ là đời vợ thứ ba."
Liễu Ý bối rối nhìn tôi, cho đến khi tôi giải thích những gì vừa xảy ra.
Cô ấy kêu lên ngạc nhiên:
"Anh ta cũng thật là mặt dày. Lúc trước khi nhà cậu phá sản, anh ta đã lập tức tìm đối tượng mới."
"Sau đó nhà họ Bùi phá sản, mình còn tưởng báo ứng đến nhanh thế. Ai ngờ chưa đến một năm, bọn họ đã có thể trở mình mạnh mẽ."
Lúc này, tiếng còi xe vang lên ở cổng lớn.
Cẩm Hân
Là Bùi Tây đến đón chúng tôi về nhà cũ của nhà họ Bùi.