KIM ỐC CHẲNG ĐỊCH NỔI PHẤN SON - Chương 19
Cập nhật lúc: 2024-04-18 19:39:42
Lượt xem: 1,013
19.
Ta nhớ lại một lượt những người quen biết của mình có thể được gọi là quý nhân, thế nào cũng không ngờ được, vị quý nhân chờ đợi đã lâu đó lại chính là phu nhân họ Chương mà ta đã từng gặp hai lần ở Vũ An hầu phủ.
Bà ấy vừa nhìn thấy ta liền tiến lên nắm lấy tay ta, vẻ mặt mừng mừng tủi tủi, nói: "Chúng ta tìm lâu như vậy, ai ngờ lại là người quen. Thiền Nhi, con khiến chúng ta tìm khổ quá."
Anan
Sau lưng bà ấy xuất hiện một người đàn ông trung niên mặc áo bào gấm màu chàm, đôi mắt đỏ hoe nhìn ta.
Ông nói ông là cha ruột của ta, còn vị phu nhân họ Chương trước mắt này là dì của ta.
Bọn họ đưa ta đến phủ Tấn quốc công, gặp một người phụ nữ nằm liệt giường.
Bà có bảy phần giống ta, đặc biệt là nốt ruồi nhỏ ở khóe mắt, ngay cả vị trí cũng không chênh lệch là bao.
Hóa ra, năm đó Tấn quốc công hành quân ở biên quan, phu nhân Tấn quốc công mang theo một con trai một con gái còn trong tã về kinh tham gia lễ mừng thọ sáu mươi của lão Tấn quốc công, nhưng trên đường lại gặp phải thích khách của kẻ thù.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/kim-oc-chang-dich-noi-phan-son/chuong-19.html.]
Để bảo vệ con, phu nhân Tấn quốc công đã chạy trốn qua một thôn trang trên đường, giao con trai và con gái cho dân làng trong thôn, đồng thời để lại tiền bạc và một miếng ngọc bội làm tin vật, nếu bà không may tử nạn, Tấn quốc công vẫn có thể dựa vào tín vật để đón con về.
May mắn thay, sau đó bà được cứu sống, khi đến thôn tìm con thì chỉ tìm thấy con trai, còn nhà đã giao con gái năm đó thì đã sớm không thấy bóng dáng.
Phu nhân Tấn quốc công đau lòng tuyệt vọng, vô cùng áy náy, từ đó sinh ra bệnh tim, sức khỏe ngày càng kém, nằm liệt giường nhiều năm.
Ta nghe đại khái, mơ mơ hồ hồ nói: "Vậy thì sao các người lại khẳng định ta chính là đứa con gái năm đó?"
Tấn quốc công nói, mấy ngày trước, ông nhận được thư từ Tây Cương.
Vương Khôi sau khi gặp ta trong doanh trại đã sinh lòng nghi ngờ, ôm tâm lý thử một lần, truyền chuyện ta có dung mạo giống phu nhân Tấn quốc công về kinh.
Tấn quốc công vô cùng kinh ngạc, phái người thuận theo manh mối này điều tra mới tra ra được sự thật năm đó.
Ông lấy ra một miếng ngọc mỡ cừu, nói: "Đây là tín vật mà năm đó mẹ con để lại cho con, nhưng đã bị vợ chồng Ôn Triệu cầm cố! Năm đó bọn họ cầm miếng ngọc bội này đổi bạc vào kinh ngay trong đêm, hối lộ tổng quản của phủ Vũ An hầu mới có được chức vụ trang chủ.”
"Đáng hận là bọn họ cầm ngọc bội của con gái ta mới có được cuộc sống tốt đẹp ngày hôm nay, nhưng lại đối xử với con như vậy, thậm chí còn đưa con đi làm con dâu nuôi từ bé? Cái tên bệnh tật nhà họ Tạ kia làm sao xứng với con? Khiến cốt nhục chúng ta xa cách mười bảy năm, Ôn Triệu đúng là tên chó c h ế c lòng lang dạ sói!"