Ký Túc Xá Bắt Hồn - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-07-30 20:51:45
Lượt xem: 604
Cô ta bị cửa đập ngã xuống đất, còn tôi thì tay chân lộn xộn, vừa lăn vừa bò ra khỏi nhà vệ sinh, chạy thẳng về ký túc xá.
Tôi thậm chí còn nghe thấy tiếng bước chân “Cộp cộp” đuổi theo sau lưng mình, nhưng tôi không dám quay đầu lại.
Cho đến khi chạy vào ký túc xá, tiếng bước chân phía sau mới biến mất.
Tôi thở hổn hển.
Tráo Ca nghe tiếng động, ngóc đầu ra khỏi giường hỏi tôi có chuyện gì.
Thấy anh ấy nằm trên giường như không có chuyện gì xảy ra, tôi chỉ cảm thấy tức giận vô cùng. Tôi tiến lên trước, chất vấn:
“Cậu bảo tôi đi vệ sinh, sao lại một mình chạy về, cậu không biết nhà vệ sinh có...”
Tôi định nói nhà vệ sinh có ma, nhưng lưng tôi lạnh toát, không dám thốt ra chữ ấy.
Tráo Ca vẻ mặt khó hiểu: “Cậu nói gì vậy? Tôi đã ngủ từ hơn mười giờ, đâu có bảo cậu đi vệ sinh?”
“Vừa nãy không phải cậu...”
Tôi đột nhiên nhận ra điều gì đó, không thể nói thêm câu nào nữa, người bảo tôi đi vệ sinh không phải là Tráo Ca, mà là cô ta!
Tôi nằm trên giường, mồ hôi lạnh thấm đẫm toàn thân.
Tôi ép bản thân không nghĩ đến những điều đó nữa, chỉ muốn nhanh chóng ngủ thiếp đi, nhưng càng không muốn nghĩ, tôi lại càng lo lắng, càng không thể ngủ được.
Không lâu sau, tôi lại nghe thấy tiếng bước chân đó.
Từ phía hành lang, “cộp cộp” đi đến cửa phòng ký túc xá của chúng tôi.
Đúng lúc tôi nghĩ rằng, tiếng bước chân này, sẽ giống như mọi khi, dừng lại trước cửa phòng ký túc xá.
“Két” một tiếng.
Cửa phòng ký túc xá bị mở ra, một bóng dáng gầy gò bước vào từ bên ngoài.
11.
Nhờ ánh sáng mờ mờ của hành lang, tôi thấy người bước vào là Tiểu Tư!
Đầu tôi vang lên một tiếng ong ong.
Tiểu Tư mang đôi giày cao gót cũ màu đỏ, cộp cộp bước vào, cô ấy đi qua đầu giường của tôi, thậm chí ngẩng đầu nhìn tôi một cái, rồi đưa tay làm động tác suỵt với tôi.
Vẻ mặt cô ấy cười mà như không cười, giống hệt như người tôi đã gặp trong nhà vệ sinh.
Không hiểu sao, ý thức của tôi rất rõ ràng, nhưng không phát ra được âm thanh nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ấy đi về phía giường của Tráo Ca.
Rồi cô ấy vỗ nhẹ vào Tráo Ca.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ky-tuc-xa-bat-hon/chuong-5.html.]
Tráo Ca ngồi dậy, chậm rãi bò xuống giường, theo Tiểu Tư ra ngoài.
Khi đi ngang qua đầu giường của tôi, bước chân của Tráo Ca khựng lại một chút, cậu ấy đưa tay nắm lấy lan can bên giường của tôi, nhưng rất nhanh, Tiểu Tư quay lại, gỡ tay cậu ấy ra.
Đèn hành lang tối lại, tôi thấy bóng dáng Tráo Ca cùng Tiểu Tư biến mất hoàn toàn ở cửa.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Là mơ ư? Giống như lần trước, tôi hy vọng đây chỉ là một giấc mơ.
Tôi không biết Tiểu Tư đóng vai trò gì trong chuyện này, nhưng việc cô ấy mang đôi giày cao gót cũ màu đỏ, chắc chắn sẽ dẫn đến điều gì đó không hay.
Trưởng phòng đã ngủ rất say, tôi vài lần định đánh thức anh ấy, nhưng đều dừng lại.
Tôi sợ anh ấy cũng gặp chuyện gì đó không may.
Tôi nằm trên giường, cảm thấy đầu óc rất mệt mỏi, những chuyện xảy ra gần đây, tôi không thể nào kết nối chúng lại được.
Manh mối duy nhất là đôi giày cao gót cũ màu đỏ và… Người phụ nữ tôi đã gặp, người phụ nữ mặc sườn xám màu đỏ thẫm.
Tôi nghĩ mãi không thông, chỉ cảm thấy đầu óc đau nhức.
Không biết đã bao lâu trôi qua.
Cửa phòng ký túc xá một lần nữa bị mở ra, lần này người bước vào là Tráo Ca.
Tráo Ca đã trở lại!
Bước đi của cậu ấy cứng ngắc, như kéo lê chân trên sàn, cơ thể ướt đẫm, tôi không nhìn rõ mặt cậu ấy, nhưng có thể thấy nước nhỏ giọt từ cằm xuống sàn.
Cậu ấy đi đến giường, thử vài lần, nhưng không leo lên được, cuối cùng đi thẳng đến chỗ tôi, đứng ngay đầu giường của tôi.
12.
Lần này, tôi nhìn rõ mặt cậu ấy, trắng bệch, sưng phù, cậu nhìn chằm chằm vào tôi, há miệng, nước vàng từ miệng cậu chảy ra, đổ ào xuống sàn.
Tôi chưa từng thấy cảnh tượng này bao giờ, đầu óc trống rỗng.
Chỉ có thể cố gắng rụt người lại, co rúm về phía sau.
Đột nhiên, một bàn tay từ phía sau tôi vươn ra, tôi vô thức quay đầu lại, một khuôn mặt trắng bệch hiện ra ngay bên gối của tôi.
Miệng cô ta há to, khóe miệng gần như kéo đến tận mang tai, khuôn mặt trắng nhợt nhạt, cơ thể dính đầy chất nhờn, tiếng ọc ọc vang lên từ cổ họng.
Khi khuôn mặt cô ta dần dần tiến sát vào tôi, mắt tôi tối sầm lại.
Cả người như rơi xuống đáy nước.