Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Là Ngôi Sao Là Ánh Trăng - Chương 19 - 20

Cập nhật lúc: 2024-04-11 19:36:11
Lượt xem: 1,253

19

Tôi tự chế giễu mà cong khóe miệng, ngay sau đó, cửa bị đẩy ra, Tịch Hy Thần quay lại.

 

Tôi kinh ngạc, “Sao anh lại trở về…”

 

Lời nghi hoặc còn chưa hỏi ra khỏi miệng, anh liền nắm lấy tay tôi, đeo một chiếc nhẫn vào ngón áp út của tôi: 

 

“Chiếc nhẫn này có trị giá 300 vạn. Sau khi kết hôn, toàn bộ tài sản của tôi đều có thể đứng tên cô. Tôi có thành ý.”

 

Tôi khiếp sợ nhìn anh, rồi lại nhìn chiếc nhẫn.

 

Nghẹn họng.

 

Cho nên vừa rồi anh đi ra ngoài là vì tìm áo khoác để lấy nhẫn?

 

Tôi không hiểu hiện tại là tình huống gì, vì sao lại đột nhiên lại đeo nhẫn?

 

Vừa lúc kích cỡ còn rất vừa.

 

“Sao anh lại có nhẫn?”

 

Anh nhếch môi, không nói chuyện.

 

Rất nhanh tôi đã nghĩ thông suốt, chắc là vốn dĩ để tặng cho vị hôn thê của anh.

 

Vừa nhắc tới thì tim lại rơi xuống, tôi tháo nhẫn xuống trả cho anh, “Tôi nói đùa, tôi không cần.”

 

“Lý do?”

 

Tôi rủ mắt xuống, không trả lời.

 

Không phải thứ thuộc về tôi, tôi không cần.

 

Ánh mắt anh hơi tối sầm, “Là vì bạn trai cô?”

 

Tôi ngẩn ra, lại nghe anh khó hiểu mà nói: “Phòng này rất lớn, sống chung với anh ta?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/la-ngoi-sao-la-anh-trang/chuong-19-20.html.]

 

Tôi biết anh đã hiểu lầm, nhưng cuối cùng cũng không có giải thích gì:

 

“Chúng ta không hợp nhau, anh Tịch, thậm chí chúng ta còn không hiểu rõ lẫn nhau.”

 

“Cô không thử sao biết không hợp nhau?” Anh ngắt lời.

 

Cảm xúc dâng trào trong mắt tôi không thể lý giải được.

 

Sau khi yên lặng một lúc, tôi ngước mắt lên nhìn anh, “Người nhà anh sẽ không đồng ý.”

 

Mẹ Tịch, bà ấy sẽ không đồng ý.

 

Nếu bà ấy đồng ý cho tôi và Tịch Hy Thần ở bên nhau, lúc trước tôi đây sao phải rời đi.

 

Nếu mẹ Tịch biết tôi và Tịch Hy Thần kết hôn, không biết sẽ tức giận thế nào, nói không chừng sẽ ảnh hưởng tình cảm mẹ con của họ.

 

20

“Sao cô biết nhà tôi không đồng ý?”

 

Ánh mắt nhàn nhạt của anh nhìn qua đây, có chút vi diệu.

 

Tôi chột dạ, “...... Chỉ là tôi cảm thấy người có thân phận giống anh Tịch đây, chuyện hôn nhân nhất định sẽ không thể tùy tiện được.”

 

“Vậy cô suy nghĩ nhiều rồi, tôi rất tùy tiện.”

 

Thần sắc trong mắt anh mang theo một tia tự giễu, “Người bình thường trước khi kết hôn đều có giai đoạn yêu đương, chúng ta kết hôn chỉ cần một câu nói.”

 

Cho nên anh đối với chuyện kết hôn cũng tùy tiện thế sao?

 

Tôi rất muốn hỏi anh như vậy, nhưng cuối cùng cũng không nói cái gì.

 

5 năm không gặp, có lẽ Tịch Hy Thần đã sớm không còn là bộ dạng trong tưởng tượng của tôi.

 

Bằng không rõ ràng anh không nhớ ra tôi, vì sao lại có thể tùy tiện cầu hôn tôi như vậy.

 

Tịch Hy Thần trước kia, sẽ không như vậy……

Loading...