Lại Là Một Ngày Mẹ Hiền Con Thảo - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-04-28 20:08:24
Lượt xem: 3,261
Thái tử cười điên cuồng, đưa cổ vào kiếm của ta.
"Giết ta đi."
"Xem Hạ Thời Tự c h ế t như thế nào!"
Hắn cược rằng ta không dám g i ế t hắn.
Ta khẽ nghiêng kiếm về sau, cắt đứt tóc hắn.
"Ít nói vài câu!"
Hạ Ung cầu xin lớn tiếng.
"Ngươi có điều kiện gì, ta đều đồng ý, thả mẹ ta ra!"
Thái tử bật cười.
"Ngươi gọi con nhóc này là mẫu thân!"
Hắn nheo mắt lại.
"Ngươi quỳ xuống, chui qua háng từng tên thuộc hạ của ta."
"Thì ta sẽ thả mẫu thân ngươi."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Quá đáng!
Không đợi Hạ Ung quỳ xuống, ta đã c.h.é.m đứt thắt lưng thái tử, đưa kiếm về phía hạ bộ hắn.
"Bảo bọn chúng lui xuống, nếu không ta sẽ cắt từng chút một!"
"Ngươi dám! Á!"
Kiếm đã nhuốm máu.
Thái tử đau đến mức hít thở không thông.
"Lui, lui xuống."
Hạ Ung nhìn ta, trong mắt tràn đầy ánh sáng, vừa kính trọng vừa hả hê.
Ta khống chế thái tử, cùng Hạ Ung nhảy lên ngựa, ra lệnh cho quân vây quanh không được đuổi theo.
Chạy một đoạn, ta mới ném thái tử xuống ngựa.
Thái tử ngã xuống đất, lăn mấy vòng mới dừng lại, vừa đ.ấ.m đất vừa gào thét:
"Truy đuổi! Cô muốn g i ế t sạch cửu tộc nhà họ Hạ!"
Ta và Hạ Ung phi ngựa điên cuồng.
Phía sau có quân truy đuổi của thái tử, còn phía trước, tiếng trống và tù và vang lên, truyền đến tiếng vó ngựa như sấm.
Một đám người đen kịt chặn đường chúng ta - Cửu vương gia.
Quân của thái tử cũng đuổi đến, kẹp chúng ta ở giữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lai-la-mot-ngay-me-hien-con-thao/chuong-11.html.]
"Cửu hoàng thúc, g i ế t c h ế t hai tên nghịch tặc này đi!"
Cửu vương gia nhìn ta, vung tay.
"Bắt lại."
Vừa dứt lời, tướng lĩnh dưới trướng y vung một cây trường kích, hất thái tử ngã khỏi ngựa.
Hạ Thời Tự xuất hiện từ trong đám người ngựa, áo bào đỏ thẫm tung bay phấp phới.
Máu khô đọng trên mặt, trông như tu la trở về từ địa ngục, giơ tay ném xuống một cái đầu.
"Hoàng thành đổi chủ rồi."
Hóa ra, những dân lưu lạc ám sát ta năm đó là do hoàng đế hiện tại sắp xếp.
Một công ba việc.
Vừa làm suy yếu binh lực nhà họ Tạ, vừa cắt đứt liên minh giữa hai nhà Tạ Hạ, lại vừa khiến Hạ Thời Tự và Cửu vương gia nảy sinh hiềm khích.
Kiềm chế các bên, ngư ông đắc lợi.
Sau khi Hạ Thời Tự điều tra ra sự thật, đã không lộ động tĩnh gì, trên mặt giả vờ quyết liệt với Cửu vương gia, quy thuận phe hoàng đế.
Trên thực tế, hắn hợp tác ngầm với Cửu vương gia, từng bước mưu tính chỉ để lật đổ hoàng quyền, báo thù cho ta.
Cửu vương gia xuống ngựa, nhìn thấy ta, nước mắt lưng tròng.
"Tạ Ninh Hòa, đã lâu không gặp."
Hạ Ung nhìn rõ tình hình, hung hăng giẫm lên đầu thái tử, ép hắn đối mặt với đầu lâu của hoàng đế cha hắn.
"Xin lỗi mẹ ta!"
Nhưng thái tử không chịu chấp nhận tình hình hiện tại.
"Nghịch tặc! Các ngươi toàn là nghịch tặc!"
Hạ Ung giẫm nát mắt hắn, m.á.u chảy ròng ròng từ hốc mắt thái tử.
Hắn đau đớn hét lên.
"Xin lỗi! Ta xin lỗi! Hạ phu nhân, xin hãy tha cho ta."
Ta không để ý, vỗ một cái vào vai Cửu vương gia.
"Đã lâu không gặp!"
Cửu vương gia rất cảm động, dang rộng vòng tay định ôm ta.
Hạ Ung vội vàng chắn trước mặt ta.
"Đây là mẹ ta!"
Hạ Thời Tự gạt tay Hạ Ung ra.
"Đây là phu nhân của ta."