Lâm Diệu Lực Dư - 8
Cập nhật lúc: 2024-08-14 15:58:45
Lượt xem: 1,249
Tôi tiến gần hơn, hít hít mũi: "Cậu thật thơm."
Nói xong, tôi rõ ràng cảm thấy lưng Lực Dư cứng lại. Tai cậu ấy đỏ lên. Hai tay nắm chặt hơn.
"Nghe lời, đừng cử động."
Cổ họng cậu ấy khẽ động, mạch m.á.u nổi lên ở cổ. Trông càng quyến rũ hơn.
Tôi nuốt nước bọt, hít hít một cách nhẹ nhàng.
Rõ ràng rất thơm mà. Lục Dự lạnh lùng giống như một chiếc bánh kem vậy.
10
Khi chúng tôi lên đến khách sạn trên đỉnh núi, Tưởng Vũ Tân đang đặt phòng.
Anh ta đặc biệt liếc nhìn Lực Dư.
"Tôi nhắc nhở, đây là khách sạn năm sao, nếu không đủ tiền, rẽ trái có nhà nghỉ nhỏ."
Lục Dự vượt qua anh ta, đi đến quầy lễ tân, cúi đầu hỏi ý kiến tôi.
Giá phòng thực sự không rẻ.
"Thì… đặt một phòng đi." Tôi cúi đầu xấu hổ.
Người khác bao trai đẹp đều tiêu tiền không tiếc tay, tôi thì lại không muốn tốn tiền đặt hai phòng.
"Được."
Lực Dư báo lễ tân đặt phòng tiêu chuẩn.
"Anh thanh toán bằng thẻ hay quét mã?" Lễ tân có vẻ ngạc nhiên hỏi Lực Dư.
Lực Dư đưa mã thanh toán: "Người ở là Lực Dư và Lâm Diệu."
Lễ tân ngây người một chút rồi trả lời: "À, được rồi."
Tôi che màn hình điện thoại của Lục Dự lại.
Nhanh chóng đưa điện thoại của mình cho lễ tân.
Tưởng Vũ Tân mỉa mai: "Đến cả việc đặt phòng cũng để bạn gái trả tiền, Lực tiền bối thực sự giỏi ăn bám."
Lực Dư nắm tay tôi, cười nhẹ: “Biết sao giờ, bạn gái tôi quá tốt với tôi mà."
Một câu làm Tưởng Vũ Tân á khẩu.
Nhóm chúng tôi vừa vào thang máy, liền thấy lễ tân chạy đến.
Cô ấy mỉm cười nói với tôi: "Xin chúc mừng, hai bạn là cặp đôi thứ 99 trong tuần này, chúng tôi có phần thưởng nâng cấp phòng tổng thống miễn phí, đây là thẻ phòng của hai bạn."
Thẻ vàng lấp lánh, lần đầu tiên tôi thấy.
Châu Cần nhíu mày: "Còn chúng tôi thì sao? Chúng tôi đặt phòng trước họ."
Lễ tân vẫn mỉm cười.
"Các bạn vui lòng thanh toán thêm 4999 đồng sẽ được nâng cấp lên phòng hạng sang."
Thang máy đóng lại, Châu Cần nhìn tôi tức tối.
"Đúng là mèo mù vớ cá rán."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lam-dieu-luc-du/8.html.]
Tôi cười đáp trả: "Ăn không được nho nói nho chua!"
Phòng tổng thống lớn hơn tôi tưởng, rộng đến mức dễ lạc đường.
Nhưng Lực Dư dường như rất quen thuộc.
Cậu ấy cúi người, dễ dàng bế tôi lên.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Đến phòng tắm, bồn tắm đã được đổ đầy nước.
Bóng tắm màu xanh hòa tan trong bồn tắm, không khí ngập tràn hương thơm cây cỏ.
"Muốn ngâm mình trước không?" Cậu ấy chạm nhẹ trán vào trán tôi.
Đôi mắt đen chỉ còn lại sự dịu dàng. Cậu ấy cầm tay tôi thử nước.
Tôi ngẩn ra một lúc, ngốc nghếch hỏi: "Cậu muốn tắm cùng mình không?"
Lực Dư dường như nín cười. Đôi môi mỏng đầy ẩn ý mỉm cười.
"Bên cạnh còn một phòng tắm khác."
A—!
Tôi đỏ mặt, vội đẩy Lực Dư ra khỏi phòng tắm.
Khuôn mặt trong gương như sắp bốc cháy. Tiêu rồi, Lực Dư chắc nghĩ tôi rất đói khát?
Tắm xong, tôi chậm chạp về phòng ngủ. Lén nhìn Lực Dư.
Cậu ấy trông rất bình thản như không để ý chuyện vừa rồi.
Nhìn thấy tôi liền gọi lại.
"Qua đây."
Lực Dư ấn tôi ngồi xuống cạnh giường. Quỳ một gối xuống đất, cầm chân tôi, ngón tay nhẹ nhàng mát-xa.
"Cậu cũng biết làm chuyện này à?"
Tôi hưởng thụ nhắm mắt lại.
Bao Lực Dư, thực sự vô cùng xứng đáng.
Đột nhiên đầu gối tôi cảm nhận một hơi ấm. Lực Dư rất nghiêm túc hôn lên vết sẹo màu trắng ngà trên đầu gối tôi. Là do tai nạn để lại.
Cậu ấy cẩn thận như đang nâng niu với một vật quý giá dễ vỡ.
"Có đau không?"
Tôi lắc đầu. Không thể cưỡng lại sự dịu dàng của Lực Dư.
Đặc biệt, dưới ánh trăng bao la, ánh mắt chỉ có tôi.
Đêm đó tôi uống say, không cảm nhận kỹ lưỡng. Chỉ nhớ lờ mờ, môi Lực Dư rất mềm.
"Mình có thể hôn cậu một cái không? Chỉ một cái thôi."
Tôi giơ ngón tay, ngượng ngùng cúi đầu. Vài giây sau, Lực Dư không phản ứng gì.
Tôi đưa tay ra trước mắt cậu ấy, đột nhiên bị nắm chặt, ấn xuống giường.
Nụ hôn ấy không giống tính cách của Lực Dư.
Nóng bỏng và dữ dội.