Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Làm trà xanh của phu nhân tướng quân - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-28 00:34:26
Lượt xem: 33

Trước khi vào Bùi phủ, ta cũng đã thăm dò về bọn họ.

 

Tuyên Thê cũng được Bùi Ngôn đưa từ bên ngoài về, nghe nói phụ thân hắn đã đính ước cho hắn từ khi còn nhỏ, sau đó Bùi gia chuyển đi, hai nhà mất liên lạc.

 

Nhiều năm sau, hai người gặp nhau ở trại thổ phỉ, Bùi Ngôn anh hùng cứu mỹ nhân rồi rước được mỹ nhân về.

 

Kỳ thật ta cảm thấy chuyện này có chút mờ ám, Tuyên Thê có thể múa đại đao, trong chuyện này nhìn không giống nữ tử gặp nạn, mà giống như đang thảo phạt đám thổ phỉ hơn.

 

Tất nhiên, chuyện này còn có một cái giá khác nên không cần phải tìm hiểu sâu về nó.

 

Tuyên Thê bình thường không nói nhiều, buổi sáng cô ấy thích nhất là luyện chữ, ta nhân cơ hội này nịnh nọt cô ấy, kéo gần mối quan hệ hơn.

 

"Chữ viết của phu nhân thật là đẹp, đẹp nhất ta từng thấy."

 

Chẳng qua ta không biết tại sao cô ấy luôn viết những chữ giống nhau.

 

Cô ấy nghiêng đầu nhìn ta một lúc rồi hỏi: "Ngươi không biết chữ à?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lam-tra-xanh-cua-phu-nhan-tuong-quan/chuong-3.html.]

Sát thủ phần lớn là trẻ mồ côi, không ai dạy chúng ta học chữ.

 

Ta hiếu kỳ hỏi: "Sao phu nhân nhìn ra được?"

 

Tuyên Thê đặt bút lông sang một bên, dùng khăn tay lau ngón tay rồi nói: "Ta vẽ chim nhạn.”

 

...

 

Buổi chiều cô ấy thích nhất là luyện võ.

 

Ta xách hộp thức ăn chuẩn bị tiếp tục nỗ lực, không ngờ Bùi Ngôn cũng ở võ trường luyện võ.

 

Hắn nhìn thấy bóng dáng ta, liền dừng luyện kiếm, đi về phía ta, nói: "Nhược Nhược, sao nàng lại ở đây?"

 

Nhìn thấy hộp thức ăn trong tay ta, ánh mắt hắn sáng lên: "Nhược Nhược thật sự rất chu đáo, biết ta mệt mỏi nên đặc biệt đưa tới chút thức ăn."

 

Trong lòng ta mắng một câu đồ vô dụng, rồi vòng qua hắn đi tới trước mặt Tuyên Thê, mở hộp thức ăn, bưng ra một chén ngân nhĩ, nói: "Phu nhân, người khát nước à? Ta đặc biệt sai phòng bếp nấu canh ngân nhĩ, người mau nếm thử." .

 

Bùi Ngôn: ......

Loading...