Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LẦN CẦU HÔN THỨ 7 - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-08-18 20:06:51
Lượt xem: 173

"Thẩm Di duy nhất có thể sử dụng thủ đoạn như vậy, người khác nói thì rất là dễ. Về phần chủ thương hiệu nước trái cây, vợ ông là người có tiếng nói thực sự trong công ty. Tôi đã nhờ người gửi tin nhắn cho vợ anh ấy rồi, Thẩm Di chắc sẽ sớm lại lên hot search.

Quả nhiên, không quá vài ngày.

Vợ của chủ thương hiệu nước trái cây đã đăng trực tiếp lên weibo bằng tài khoản chính thức của mình, thậm chí còn không quan tâm mặt mũi của chồng.

“Thẩm Di, nếu cô dám dụ dỗ chồng tôi, tôi đã đuổi anh ta ra ngoài. Về phần cô, đừng để tôi gặp lại, nếu không mỗi lần nhìn thấy tôi sẽ đánh cô, sẽ cho mọi người biết cô là loại người đức hạnh gì!”

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

12.

Tôi không ngờ lại gặp được Thẩm Di nhanh như vậy.

Tại buổi họp mặt kinh doanh, cô ta tham dự với tư cách là bạn gái của chủ tịch tập đoàn Lý thị, và cô ta có thể dễ dàng di chuyển giữa những người giàu có.

Người đàn ông này trước đây chính là cha của Lý thiếu gia, người đã ép cô ta uống rượu.

Thẩm Di uống hết cốc này đến cốc khác, trên môi luôn nở nụ cười đàng hoàng.

Tôi thu ánh mắt lại và thưởng thức bức tranh cùng những phu nhân khác.

"Phó phu nhân, cô thích nhất tác phẩm nào trong số này?"

Mắt tôi đảo quanh những bức tranh trước mặt, cuối cùng dừng lại ở bức tranh có tên "Bạch Mã”

"Bức tranh này sử dụng những nét vẽ đậm để thể hiện kết cấu của đồ vật.”

"Bố cục của bức tranh này rất sáng tạo, nếu Phó phu nhân thích nó vậy tôi liền mượn hoa kính Phật đưa cho cô, hy vọng cô thích nó.”

"Vương phu nhân, bà không cần khách sáo như vậy, tôi xin lỗi một lát."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lan-cau-hon-thu-7/chuong-7.html.]

Trong toilet, tôi vừa bước vào đã nghe thấy tiếng nôn mửa. Không cần đoán cũng biết là ai.

Tôi rửa tay và chuẩn bị rời đi.

Thẩm Di ngơ ngác giữ cửa đi ra ngoài, tạt hai vốc nước lạnh lên mặt, tự cười nhạo mình: “Tôi hiện tại sống rất tốt, nhưng cô sẽ không thấy được chuyện cười của tôi, Lý Phong đã đồng ý cưới tôi rồi, rời khỏi làng giải trí tôi sẽ có được cuộc sống tốt hơn."

Tôi lấy ra hai tờ giấy lau tay rồi thản nhiên nói.

"Sau khi Lý phu nhân qua đời, Lý Phong đã chủ động đến bệnh viện triệt sản, để tránh cho con trai mình không bị vợ tương lai làm phiền. Ông cũng lập di chúc. Sau khi chết, toàn bộ số tiền, dù là động sản hay bất động sản đều thuộc về con trai ông ấy. Đúng vậy, cho dù ông có cưới vợ, cô cũng không có một xu.”

Điện thoại di động của Thẩm Di vang lên, giọng nói của bên kia lớn đến mức tôi cũng có thể nghe thấy.

"Em đi đâu vậy? Vương tổng còn đang đợi em uống rượu. Mau về đi. Chỉ cần em lấy được dự án này cho anh, anh sẽ cưới em."

Thẩm Di vội vàng lau nước trên mặt cô: “Em biết rồi, em lập tức trở lại.”

Lúc đi ra ngoài, tôi nghe thấy cô ấy hỏi tôi lời tôi nói có phải là sự thật không.

Tôi mỉm cười và không nói gì. Tôi và Thẩm Di lần lượt trở lại phòng tiệc.

Nhiều tiểu thư nhà giàu đã nghe nói đến Thẩm Di, đặc biệt là chị Lôi, người kế thừa công việc kinh doanh nước trái cây của gia đình.

"Con khốn này sao dám xuất hiện trước mặt tôi, xem tôi có xé mặt cô ra không?"

Cô ấy đang định lao tới thì chủ bữa tiệc là Vương phu nhân đã nhanh tay lẹ mắt mà giữ lại.

"Cô ta không biết xấu hổ, sao cô có thể giống như vậy? Hôm nay ở đây có rất nhiều khách quý, đối phó với loại người như vậy có rất nhiều cơ hội, một ngày nào đó cô có thể tìm được mấy người cho cô ta một bài học."

 

Loading...