Lãnh Cung Nương Nương Rất Nỗ Lực - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-07-30 12:50:40
Lượt xem: 424
Căn bản không có ai hỏi ta có muốn sinh con cho tên cặn bã kia hay không, tức c.h.ế.t ta!
Thiên tử ngay trước mặt, ta có thể phản bác gay gắt sao? Sự thật chứng minh, không thể, ta chỉ có thể uyển chuyển nói: "Bệ hạ thật sự quá đề cao thần thiếp, các muội muội chỉ là đúng lúc thân thể không khỏe thôi, sau này thần thiếp nhất định đốc thúc ngự y thường xuyên đến bắt mạch cho các muội muội."
Tên cặn bã kia nhíu mày nhìn ta, hình như đang chờ ta tiếp tục nói.
Nếu đã như vậy, vậy ta không khách sáo nữa!
"Thần thiếp cũng biết rõ trong lòng Bệ hạ đối với thần thiếp có tình cảm sâu nặng." Nhìn thấy vẻ mặt tên cặn bã kia rõ ràng là bị nghẹn, trong lòng ta âm thầm hả hê, "Sinh con không khác gì đi một chuyến qua quỷ môn quan, theo bụng ngày càng lớn, vết rạn da kia cũng ngày càng rõ ràng, kèm theo nôn mửa, khó ngủ,... các triệu chứng, sau khi sinh con còn có thể mắc chứng trầm cảm sau sinh. Mức độ nguy hiểm quá cao, Bệ hạ không muốn thần thiếp phải trải qua, tự nhiên là vì muốn tốt cho thần thiếp."
"Nói bậy, trẫm chưa từng nghe nói qua những triệu chứng kỳ quái này." Hoàng thượng bất mãn khiển trách.
Ta khịt mũi coi thường, bọn họ đều ra sức thể hiện trạng thái xinh đẹp nhất của mình trước mặt Hoàng thượng, sao có thể để lộ những cảm xúc tiêu cực và ảnh hưởng này cho Hoàng thượng chứ?
Thân phận Hoàng hậu của ta tuy có vẻ tôn quý, nhưng cũng chỉ là người làm công cấp cao mà thôi. Tương tự phải cẩn thận quan sát sắc mặt tên cặn bã kia, nếu không cẩn thận thật sự chơi đùa đến mức sụp đổ, một câu "xử trảm" có thể khiến ta c.h.ế.t không toàn thây.
Đối với loại người mà mỗi lần trò chuyện với ta, đều chủ động nói đến mức cãi nhau như tên cặn bã này, ta chỉ có thể khởi động lại chủ đề.
Anan
"Thần thiếp sở dĩ có thể giúp Bệ hạ quản lý tốt hậu cung, thật ra là có một bí quyết." Ta cố ý thần bí nhỏ giọng nói ra bốn chữ, "Vô dục tắc cương."
Ta đối với tên cặn bã kia không có chút tình cảm nào, cũng sẽ không bởi vì hắn ta sủng ái người này người kia mà ghen tuông, đánh mất chính mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lanh-cung-nuong-nuong-rat-no-luc/chuong-11.html.]
Ân sủng đế vương hư vô mờ mịt, ta không cần.
Coi tên cặn bã kia, Thái hậu như cấp trên mà cung kính, hai bên cho nhau chút mặt mũi là có thể sống qua ngày ở hậu cung, cũng không tính là quá khó khăn.
Tên cặn bã kia nhìn ta, khẽ thở dài một tiếng, giống như tiếc nuối, lại giống như hoài niệm: "Hoàng hậu thay đổi rất nhiều."
"Thần thiếp càng thích nghe Bệ hạ nói, thần thiếp đã trưởng thành hơn." Ta cười nói, "Bởi vì đã trưởng thành, sẽ không theo đuổi những thứ hư vô phù phiếm nữa. Bệ hạ, người nói xem có đúng không?"
"Vô dục tắc cương." Hoàng thượng lẩm bẩm, lúc đứng dậy rời đi, nói với ta một câu giống như cảnh cáo, "Trẫm ngược lại hy vọng Hoàng hậu nói được làm được."
Hừ, tên cặn bã kia còn tưởng rằng trong mắt người khác hắn ta là miếng bánh ngon, nhưng trong mắt ta, hắn ta còn không bằng đĩa mứt hoa quả kia hấp dẫn.
Chương 10: Xuất Cung
Thiên Hựu năm thứ hai mươi lăm, cẩu hoàng đế băng hà, thụy hiệu là Minh Hiến Đế.
Thái hoàng thái hậu đau buồn quá độ, ngất xỉu bên cạnh Minh Hiến Đế, hôm sau cũng băng hà.
Ba ngày sau, Thái tử kế vị, đổi quốc hiệu là Khải, xưng là Khải Nguyên năm thứ nhất.
Ta, Tô Băng Băng, vinh quang được thăng cấp thành Thái hậu.
Nhưng năm nay, ta mới ba mươi tuổi!