Lão Đại Và Quý Ngài Kỳ Quặc - Chương 3: đồ giả
Cập nhật lúc: 2024-10-03 11:49:38
Lượt xem: 4
Nhưng khí chất lại hoàn toàn khác.
Một bên lại yêu kiều, quyến rũ hơi thiên hướng lẳng lơ uyển chuyển, một bên lại cao lãnh, cuốn hút, cao quý đầy mê hoặc.
Trên tay cô cần một ly rượu rồi mỉm cười nhìn cô gái kia một cái rồi nhấp nhẹ một ngụm rượu.
Một bên, một cô gái với mái tóc ngắn đầy cá tính nhưng lại quyến rũ khác thường, cô ấy tên là Vương Gia Linh.
[lão đại, nhìn thật sự rất giống chị đó, nếu em không biết thì em còn nghĩ hai người là sinh đôi đó ạ]
Cô chỉ mỉm cười rồi hỏi
[em đã làm xong chưa?]
Cô gái kia gật đầu
[Em đã hoacn thành xong tất cả mọi việc mà chị giao rồi, chị yên tâm]
[Tốt, đi thôi nào, chúng ta cũng nên chuẩn bị để đi xem kịch hay thôi]
Vương Gia Linh "vâng" một tiếng rồi liền đi theo bên cạnh Y Vân.
Một lúc sau, bữa tiệc cũng chính thức bắt đầu.
Cô gái kia bắt đầu cầu nguyện trước bánh kem và chuẩn bị thổi nến cắt cánh.
Nhưng đột nhiên bóng đèn toàn ngôi biệt thự tắt hết, tất cả chìm vào bóng tối.
Một phu nhân quyền quý ngồi trong bóng tối, lúc không ai hay biết thì híp đôi mắt lại đầy nguy hiểm nhìn cô gái xinh đẹp đang trong tâm thế thổi nến cắt bánh kia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lao-dai-va-quy-ngai-ky-quac/chuong-3-do-gia.html.]
Ánh Chi Nima
Đột nhiên một màn hình chiếu sáng lên, chiếu lên những bí mật mà cô gái kia không bao giờ muốn cho người khác biết.
Đoạn ghi âm và tất cả chứng cứ cô ta giả mạo và hãm hại Bạch Y Vân thật sự.
Cô ta hoảng loạn hét ầm lên, gào thét rằng đó là giả, là kẻ nào ghen tị muốn hãm hại cô ta.
Lúc này mọi người cũng chỉ đứng nhìn như là xem kịch khi đèn đã sáng lên, còn phu nhân quyền quý kia đã từ từ đứng lên và đi đến trước mặt cô gái xinh đẹp đang hoảng hốt la lối không ra lễ nghi gì kia.
[bà... bà nội, bà nghe con giải thích, bà đừng tin những thứ đó, bọn họ là ghen tỵ với con, bọn họ là muốn hại con, bà nội, người phải làm chủ cho con... bà ơi....]
Cô ta nói với tâm thế đầy hoảng loạn, cô ta muốn năm lấy tay của phu nhân quyền quý được cô ta gọi là bà nội kia nhưng chưa kịp chạm tới thì đã ăn mọi cái tát giáng xuống khuân mặt xinh đẹp kia của cô ta.
[Cô nghĩ cô lừa được tôi? Hay là lừa được thằng con trai ngu ngốc hay đi làm xa kia của tôi ?]
Vị phu nhân quyền quý kia là Hoàng Vân, là bà nội của nguyên chủ Bạch Y Vân.
Khuân mặt của phu nhân đầy lạnh lẽo và tuyệt tình
[Cô biết ta đã đợi ngày này bao lâu không? Cháu gái bảo bối của tôi bị cô hại rất thảm đấy, nếu không phải vì an toàn của nó thì cái thế lực đằng sau lưng của cô và cô đã sớm c.h.ế.t hết rồi]
Bạch Y Vân giả vẫn là cố gắng biện minh
[bà, bà nội, bà đừng để bị người khác lừa mà, cháu là Y Vân mà, bà lúc nào cũng nói cháu rất xinh đẹp, rất giống mẹ cháu mà]
Người cha kia của nguyên chủ Bạch Y Vân cũng vội vàng đi tới
[Mẹ, người đừng như thế, để con xem xét lại chuyện này]
Tuy Cha Bạch luôn phải đi làm xa, công tác thì luôn kéo dài, nhưng ông chỉ có một đứa con gái duy nhất, nếu như tiếp xúc gần sao ông không thể nhận ra chứ?
Chỉ là mấy năm nay ông về nhà còn chưa tới 5 lần, tiếp xúc với con gái lại càng ít, chỉ hôm qua thôi ông còn từ nửa vòng trái đất bay về để tổ chức sinh nhật bất ngờ cho con gái.
Bận rộn lại cứ tiếp tục bận rộn, vậy cho nên không để ý kĩ lưỡng.