LẤY OÁN BÁO ÂN - Phần 6
Cập nhật lúc: 2024-08-14 17:06:23
Lượt xem: 2,322
Tôi say sưa nhìn bọn họ chọc vào khuyết điểm của đối phương qua màn hình điện thoại di động.
Ồn ào ầm ĩ, lại ồn ào đến trên đầu tôi.
Anh tôi oán giận tôi:
"Em thân làm giáo viên mà còn chạy xa như vậy, không trở về giúp tụi anh dạy bảo đứa trẻ một chút.”
Chị dâu cũng âm dương quái khí nói theo:
"Ai dám phiền toái tới thiên kim đại tiểu thư chứ, người ta rõ ràng chính là xem thường người làm anh trai như anh đây!"
Mẹ tôi cũng phàn nàn theo.
“Dao Dao, con cũng thật là không hiểu chuyện, mau nghỉ việc đi, về nhà phụ đạo việc học của cháu con.”
Tôi không nói hai lời liền cúp điện thoại, tiếp theo chính là tiếng mẹ tôi 59 giây oanh tạc.
Đặt điện thoại di động thành chế độ im lặng, sau đó chặn tất cả tin nhắn điện thoại.
Tôi yên tâm chuẩn bị cho lớp học tiếp theo.
Chu Long không được trường nào nhận nên nó không còn cách nào khác là phải học lớp sáu thêm một năm nữa.
Lúc này đây, anh trai tôi uy h.i.ế.p chị dâu, nếu như thi không tốt, hai người liền ly hôn.
Chị dâu có chút sợ, bắt đầu tự mình phụ đạo bài tập.
Trong nhà mỗi ngày đều gà bay chó sủa, anh tôi chịu không nổi, dứt khoát không về nhà.
Nhưng Chu Long làm sao chịu sự quản giáo này, phụ đạo không tới một tuần, nó liền cãi nhau với chị dâu.
Nguyên nhân là nó cảm thấy chị dâu suốt ngày cằn nhằn.
Sau đó nó một quyền đánh vào mặt chị dâu, bảo chị ta câm miệng.
Chị dâu khóc lóc gọi điện thoại cho tôi, muốn tôi nghĩ biện pháp.
Tôi vừa soạn bài vừa qua loa ứng phó.
“Chị dâu, chị đừng ép buộc đứa trẻ quá, em thấy mà cũng đau lòng, khéo có khi thành tích không tăng lên mà lại còn khiến đứa trẻ mắc bệnh trầm cảm, như thế thì sau này phiền toái sẽ lớn.”
Chu Long bên cạnh cũng luôn miệng kêu lên:
"Đúng vậy, vẫn là dì nhỏ thương tôi nhất, bà còn không hiểu tôi bằng dì nhỏ hiểu tôi.”
Tiếng khóc của chị dâu dừng lại, trầm mặc trong chốc lát nói.
“Em nói đúng, đứa nhỏ vui vẻ mới là quan trọng nhất.”
Sau đó lại thật sự mặc kệ.
Trong bài kiểm tra giữa kỳ đầu tiên sau khi bị lưu ban, Chu Long vẫn nộp một tờ giấy trắng.
Chị dâu nhịn không được, trực tiếp đi thẳng tới trường học.
Ở văn phòng chủ nhiệm Chu Long đại náo một hồi.
Chủ nhiệm lớp bất đắc dĩ lấy ra bài thi bị Chu Long vẽ rối tinh rối mù.
Chị dâu lại nói là cố ý nhằm vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lay-oan-bao-an/phan-6.html.]
“Mấy người chính là cố ý nhằm vào thằng bé, có tin tôi khiếu nại đến cục giáo dục hay không? Kiện mấy người phân biệt đối xử với học sinh!”
Chu Long vốn tiếng xấu truyền xa, giáo viên chủ nhiệm không muốn sự tình ầm ĩ quá lớn liền đi ra hòa giải.
Hứa hẹn sau này sẽ chú ý nhiều hơn đến tình hình học tập của Chu Long, sau khi tan học cũng có thể ở lại trường học bổ túc bài tập.
Chị dâu nhận được câu trả lời hài lòng, lúc này mới nguôi giận.
Hoàn toàn không để ý đến ánh mắt oán hận của Chu Long khi nghe phải học thêm.
7.
Lại một lần nữa nghe được tin tức của Chu Long thì đã là hai tháng sau.
Khi mẹ tôi gọi cho tôi, tôi đang ở lớp học.
Kiếp trước, vì Chu Long, tôi đã từ bỏ cơ hội làm việc tốt hơn.
Những gì tôi tự cho là hy sinh dâng hiến, đổi lấy cũng chỉ có một câu xen vào việc của người khác.
Đời này, tôi tuyệt đối sẽ không dẫm vào vết xe đổ nữa.
Điện thoại của tôi được đặt ở chế độ im lặng vì đang trong giờ học.
Cho nên không nhận được cuộc gọi đoạt mệnh liên hoàn của mẹ tôi.
Đến khi tan học, tôi mới nhìn thấy mấy trăm cuộc gọi nhỡ trên điện thoại di động.
Trong lòng biết trong nhà nhất định là xảy ra chuyện, tôi không vội không hoảng hốt gọi điện thoại lại.
Vừa mới chuyển máy, chính là tiếng khóc chói tai của mẹ tôi.
Thì ra khi chủ nhiệm lớp Chu Long dạy thêm cho nó, nó đã đánh cô giáo.
Bọn họ sớm nên nghĩ đến, Chu Long ở nhà dám đánh mẹ mình, ở bên ngoài đương nhiên cũng dám đánh người khác.
Chu Long mười ba tuổi người cao ngựa lớn, cưỡi trên người chủ nhiệm lớp nhỏ gầy một quyền tiếp một quyền.
Mỗi một quyền đều đánh thẳng vào chỗ yếu hại của cơ thể người.
Vừa đánh vừa mắng:
"Bà thích vào việc của người khác không, tôi đánh c.h.ế.t bà!”
Phải mấy giáo viên tụ vào mới kéo được Chu Long ra.
Nữ giáo viên kia bị đánh bầm dập mặt mũi, bất tỉnh nhân sự.
Mà chị dâu sau khi biết tin tức, phản ứng đầu tiên lại là đổ mọi tội lỗi lên người giáo viên kia.
"Nhất định là tại cô ép buộc thằng bé quá đáng, nếu không thì con của tôi làm sao lại đột nhiên đánh người?"
Họ ồn ào đến mức còn gọi điện đến cục giáo dục, tuyên bố trường học ngược đãi trẻ em.
Cuối cùng, bệnh viện truyền đến tin tức, việc Chu Long đánh người đã tạo thành thương tích cấp một!
Màng nhĩ bị thủng và không thể chữa.
Gia đình người nhà giáo viên bị đánh bị thương kia cũng không phải ăn chay.
Bọn họ không chỉ báo cảnh sát, còn tuyên bố muốn khởi tố anh trai chị dâu, kiên quyết không đồng ý hòa giải.