Lấy phải cô vợ lăng loàn - 5
Cập nhật lúc: 2024-07-09 20:48:43
Lượt xem: 529
16
Khi tôi gặp Hoàng Ly, cô ta vẫn còn học đại học, còn tôi là một người bình thường, tôi không biết Hoàng Ly đã yêu tôi như thế nào, nhưng tôi thực sự thích cô ta.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Lúc đó, ước mơ của Hoàng Ly là trở thành một tiếp viên hàng không, nhưng cô ta không có tiền, vì vậy tôi đã đưa cho Hoàng Ly tất cả số tiền tôi tiết kiệm được từ việc làm thêm hằng tháng và bảo cô ta đi học.
Tôi vẫn nhớ rằng trong căn hộ nhỏ mà chúng tôi đã thuê, Hoàng Ly nói rằng cô ta sẽ lấy tôi sau khi tốt nghiệp, và lúc đó tôi đã rất hạnh phúc.
Tôi tìm một quán ăn, vừa ăn vừa tán gẫu với Tần Vũ, vốn định mời Lý Dương cùng tới, nhưng chuyện lần trước, lòng tin của tôi đối với hắn đã giảm đi rất nhiều.
Tôi đoán lúc này Hoàng Ly đang ở cùng một người đàn ông khác, nghĩ đến đây m.á.u trong người tôi lại dâng trào, cộng với sự kích thích của rượu, tôi đứng không vững suýt chút nữa thì ngã vào tường.
May mà có một bàn tay nhỏ bé ấm áp đã giữ lấy tôi, đi theo tôi với giọng nói dịu dàng: “Vương Lâm, anh không sao chứ?”
Là Tần Vũ, cô ấy quan tâm nhìn tôi.
17
Tần Vũ rất dịu dàng khiến tôi có chút phân tâm, nhìn vẻ mặt lo lắng của cô ta, tôi chợt hiểu ra, nếu Hoàng Ly có thể tốt bằng một nửa cô ta thì cuộc hôn nhân của chúng tôi sẽ không sa sút đến mức này.
“Vương Lâm, để tôi đưa anh về trước.” Tần Vũ vừa đỡ tôi vừa nói, tôi khoác tay lên vai cô ấy, hơi thở ấm áp của cô ấy phả vào tai tôi, khiến tôi ngứa ngáy vô cùng.
Suốt dọc đường, Tần Vũ nói chuyện với tôi, dặn tôi sau này không được uống nhiều như vậy, có gì cứ nói, mặc dù cô ấy không nói trực tiếp nhưng tôi nghĩ cô ấy cũng biết nguyên nhân tôi uống rượu.
Tuy hơi chóng mặt nhưng tôi không say, tự mình có thể đi lại được nhưng tôi thích cảm giác được quan tâm.
Con người là thế, một khi đã mất đi tình cảm thì sẽ muốn được quan tâm, từng lời của Tần Vũ khiến tôi cảm thấy vô cùng ấm áp.
Về đến nhà, Tần Vũ đặt tôi lên sô pha, rót cho tôi một cốc nước lọc, lấy khăn ướt lau mặt cho tôi, tôi rất cảm động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lay-phai-co-vo-lang-loan/5.html.]
Lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Hoàng Ly bước vào.
Nhìn thấy Tần Vũ ngồi ở đối diện mình, Hoàng Ly sửng sốt một chút, Tần Vũ vội vàng giải thích nói: "Vừa rồi Vương Lâm uống nhiều quá, mình đưa anh ấy về, hiện tại đã tốt hơn nhiều."
Hoàng Ly dừng lại và nói: "Cảm ơn cậu rất nhiều. Công việc của mình bận quá, nhờ cậu giúp tôi chăm sóc Vương Lâm khi tôi không ở nhà."
Cuộc đấu tranh giữa những người phụ nữ là như vậy, lời nói của Hoàng Ly rõ ràng có ý nghĩa gì đó, mặc dù cô ta không nói rõ ràng, nhưng ý tứ rất rõ, chồng mình có chuyện, cũng không tới lượt người khác đến chăm sóc.
Tôi muốn cười, nhưng đồng thời cũng cảm thấy buồn, Hoàng Ly quan tâm đến tôi xuất phát từ mong muốn chiếm hữu, bình thường khi tôi dính lấy cô ta, cũng không thấy cô ta trân trọng nhiều.
Tần Vũ là người thông minh, cô ấy có thể hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Hoàng Ly, nhưng cũng không tức giận, chỉ mím môi nói: “Mình còn có việc, mình về đây. "
Hoàng Ly như vô tình ôm lấy tôi, sau đó nói: "Mình để Vương Lâm tiễn cậu, dù sao anh ấy cũng không làm gì, mình đi nấu cơm."
Hoàng Ly dường như đang nói rằng cô ta rất quan tâm tới tôi và chúng tôi rất tình cảm.
Tần Vũ cũng không nhịn được, quay đầu cười nói: "Không cần, chăm sóc chồng cậu thật tốt."
Sắc mặt Hoàng Ly rõ ràng không được tốt lắm, nhưng cô ta cũng không nói gì, mãi đến khi Tần Vũ rời đi, Hoàng Ly mới đột nhiên ngửi trên người tôi: “Vương Lâm, nếu anh dám phản bội tôi, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho anh."
Tôi cười thầm trong lòng, giả vờ ở bên tôi, cô còn có mặt mũi để buộc tội tôi sao?
18
Vào một ngày cuối tuần, Hoàng Ly nói rằng cô ta đã có một kỳ nghỉ dài năm ngày và hỏi tôi có muốn đến vùng núi gần đó chơi không, tôi không muốn đi nhưng gần đây Hoàng Ly vẫn không để lộ cái gì, ngẫm đi ngẫm lại tôi đồng ý, coi như là đi giải sầu.
Lúc đang lái xe trên đường, Tần Vũ gọi điện thoại hỏi tôi có ở nhà không, tôi nói thật với cô ấy là tôi và Hoàng Ly lên núi chơi, Tần Vũ cúp máy không hỏi gì thêm.
Tôi hơi buồn ngủ, định để Hoàng Ly lái xe nhưng cô ta ngủ quên ở hàng ghế sau, tôi không thể đánh thức cô ta dậy nên chỉ có thể tiếp tục lái.
Xe vừa đi đến giữa cầu, vừa ngáp một cái thì thấy một chiếc xe tải lớn lao về phía xe chúng tôi, tôi mới tỉnh như sáo, ngay lập tức bẻ lái và chuẩn bị phanh gấp, không ngờ xe đ.â.m trực diện vào lan can cầu, tôi vội lấy tay đỡ vô lăng.