Lệ Đằng - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-05-16 01:19:21
Lượt xem: 5,643
Tôi hoảng hốt.
"Anh, anh buông tôi ra."
Anh ta cười khẽ: "Buông ra? Người vừa mới nhìn trộm tôi tắm không phải là em sao?"
Mặt tôi đỏ bừng trong nháy mắt.
"Không có, tôi đối với thân hình đen sì của anh căn bản không có hứng thú."
Ánh mắt Lệ Đằng dần trở nên sâu thẳm, ghé sát vào tai tôi: "Không hứng thú, em chắc chắn sao?"
Má tôi nóng bừng, hai tay che trước n.g.ự.c đẩy Lệ Đằng ra ngoài.
Trên người anh ta còn hơi trơn vì sữa tắm, tay tôi không thể khống chế mà trượt trên người anh ta vài cái, chạm vào cơ n.g.ự.c rắn chắc của anh ta.
Thầm mắng một câu, tôi lấy hết can đảm nhìn thẳng vào mắt Lệ Đằng.
"Tôi, tôi chắc chắn, ở Miên Thành, đàn ông nào tôi chưa từng gặp qua, anh tính là cái gì."
"Ở Miên Thành, em đã gặp qua rất nhiều đàn ông?"
Tôi nhớ đến những nam nghệ sĩ đến phỏng vấn ở công ty giải trí, đúng là đã gặp qua không ít.
"Đương nhiên, cho nên tôi mới không hứng thú với anh."
Một lúc lâu sau, Lệ Đằng cong môi cười khẽ.
Anh ta mở vòi hoa sen, nước từ đỉnh đầu tôi dội xuống, rất nhanh tôi đã ướt sũng.
Hoảng loạn lau nước trên mặt, tôi đ.ấ.m vào n.g.ự.c anh ta vài cái: "Anh là đồ kh/ốn."
Lệ Đằng nâng những ngón tay thon dài lên, véo cằm tôi, do chênh lệch chiều cao, tôi bị ép phải nhón chân lên, ánh mắt không cam lòng trừng mắt nhìn anh ta, nói năng lộn xộn.
"Anh, buông, tôi, ra, đồ, kh/ốn?"
Lệ Đằng nắm lấy mặt tôi lắc lắc: "Nếu tôi không buông thì sao?"
"Không buông tôi sẽ giận anh."
Nói xong, tôi nhấc chân đá về phía hạ thân anh ta.
Vào khoảnh khắc chạm vào, anh ta dễ dàng nắm lấy mắt cá chân tôi, lòng bàn tay anh ta rất lớn, bao phủ lấy mắt cá chân tôi, cùng làn da của anh ta tạo thành sự tương phản rõ rệt.
Trong lúc vùng vẫy, tôi đứng không vững, bất ngờ ngã vào lòng Lệ Đằng, môi lướt qua yết hầu anh ta.
Anh ta hơi dùng sức, chân tôi móc lên eo anh ta.
Toàn bộ phòng tắm tràn ngập mùi sữa tắm của Lệ Đằng, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng tim tôi đập.
Bên tai truyền đến tiếng yết hầu Lệ Đằng chuyển động, tôi hoảng loạn ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt tối tăm của anh ta, giọng anh ta khàn khàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/le-dang/chuong-2.html.]
"Hoặc là tắm rửa cho tử tế, hoặc là chúng ta làm chút chuyện khác."
Tôi sợ hãi khóc òa lên, miệng lẩm bẩm không muốn.
Lệ Đằng cau mày: "Khóc cái gì?"
"Hu hu hu, anh là đồ kh/ốn, anh buông tôi ra, tôi muốn về nhà."
"Khương Mạt, tôi còn chưa làm gì cả."
"Hu ~ anh đối với tôi như vậy rồi, còn muốn thế nào nữa?"
"Đừng khóc nữa."
Trong lòng tôi ôm tâm lý đối nghịch với Lệ Đằng, đẩy anh ta, kêu lên: "Tôi cứ muốn khóc, để người khác đến xem anh bắt nạt tôi như thế nào."
"Được, vậy tôi dạy em thế nào gọi là bắt nạt."
Giọng Lệ Đằng vừa dứt, một tay bóp lấy cằm tôi, cúi đầu, đôi môi nóng ấm áp xuống, chặn lời tôi.
"Ưm ~ hu hu ~ buông ra."
Lệ Đằng liên tục m/út mát, tôi cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể anh ta, sợ hãi đến mức cứng đờ.
Nước mắt rơi lã chã.
Lệ Đằng buông tôi ra, nụ hôn của anh ta rơi xuống má tôi, giọng khàn khàn: "Đừng khóc nữa, nếu không tôi..."
Tôi lập tức ngắt lời anh ta, hít mũi.
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
"Tôi không khóc, tôi đảm bảo không khóc nữa."
Lệ Đằng lại hôn lên môi tôi: "Ngoan, em tắm trước đi."
Nói xong, anh ta buông tôi ra, đi ra ngoài, chân tôi mềm nhũn, trực tiếp trượt xuống đất.
Tôi khóa trái cửa, tắm xong với tốc độ nhanh như chớp, khi ra ngoài nhìn thấy Lệ Đằng đang đứng hút thuốc ở hành lang.
Tôi cúi đầu nhanh chóng đi qua.
Lệ Đằng cười khẽ một tiếng, dập tắt đầu t.h.u.ố.c lá rồi đi vào phòng tắm.
Chạy như bay về phòng, tôi mới phát hiện khóa cửa phòng ngủ của Lệ Đằng bị hỏng.
Tô trực tiếp thay quần áo dài, nằm lên giường.
Nhớ lại nụ hôn trong phòng tắm, mặt tôi nóng bừng.
Tôi vỗ vỗ mặt mình, Khương Mạt à Khương Mạt.
Đừng quên lý do đến đây lần này, là muốn Lệ Đằng đi Miên Thành với tôi.