Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Liên Minh Báo Thù Của Nữ Xuyên Qua - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-03-13 16:32:44
Lượt xem: 949

"Hoàng thượng! Nên đem thần khí lên rồi!"

Thuần hoàng quý phi một bên nhìn thấy hết thảy, nhưng nàng vui vẻ làm một người đứng ngoài quan sát.

Minh Đế cười lớn, cho người nâng thần khí ra.

Mọi người sớm đã chờ đợi rồi, ta cũng rất hiếu kỳ nhìn, đồng thời có cảm giác bi ai, thuốc nổ xuất hiện, chỉ sợ thiên hạ tất loạn, hơn nữa Minh Đế sẽ trở thành đế vương thành công nhất.

Lúc này có vài người quần áo tả tơi, chân đeo xiềng xích đi ra ngoài, bọn họ nâng một thứ giống như ống pháo cỡ nhỏ. Những người kia chính là người xuyên qua bị mang ra ngoài, bọn họ quả nhiên vẫn không được làm người.

Cũng có lẽ đám người Minh Đế sợ hãi người xuyên qua, không dám cho người xuyên qua quyền lợi và tự do, nhìn Lâm Phong liền biết, cho dù hắn mang một nửa dòng máu hoàng thất, cũng không cho hắn quyền lợi.

"Đây là thần khí trời cao ban cho trẫm, có thể bổ núi phá đá, tường thành kiên cố cũng không chịu được một kích của nó!"

Minh Đế cởi mở, hắn trở thành hoàng đế năm sáu năm rồi, vẫn luôn không có đóng góp gì, hôm nay cuối cùng cũng lấy được đồ vật lợi hại từ đám người xuyên qua kia.

Minh Đế nói xong, liền cho người châm lửa, một quả cầu sắt to bằng nắm tay từ trong ống pháo bay ra, hướng về phía núi giả trong Ngự Hoa Viên.

Chỉ thấy núi giả lập tức vỡ tung, như sét đánh kinh thiên, toàn trường tĩnh lặng, những Phiên Vương kia đều bắt đầu lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, toàn trường chỉ có Minh Đế sung sướng tươi cười.

Ta nhìn về phía Lâm Phong, hắn lại không chút nào để ý đưa tay lấy điểm tâm trên bàn hoàng hậu đưa vào miệng, tầm mắt nhìn về phía ta, ta nhìn thấy hắn đang cười.

Sao hắn dám ăn?

"Tất cả đám nô tài các ngươi đều có thưởng!"

Minh Đế nhìn những người xuyên qua trước mặt, có chút nhíu mày. Ta tính toán thời gian, không sai biệt lắm sắp phát độc rồi.

Ta chuẩn bị lui xuống, có lẽ Dạ U Trì có thể thật sự về nhà.

"Hoàng huynh! Thần đệ hôm nay phát hiện có thích khách!" Lâm Phong đứng dậy, lời nói ra khiến hộ vệ bên cạnh Minh Đế đều cảnh giác đứng lên.

Minh Đế nhìn về phía Lâm Phong. Lâm Phong trước mặt bao người từng bước từng bước đi tới trước mặt ta, sau đó kéo tay ta: "Chúng ta liên hợp hạ độc! Điểm tâm có độc, rượu trái cây làm xúc tác…”

Minh Đế sắc mặt đại biến, vội vàng móc họng, nhưng ta biết tất cả đều vô dụng rồi! Ta nhìn Lâm Phong có chút điên cuồng, tên gia hoả này muốn cùng ta đ.â.m đầu vào chỗ c.h.ế.t sao?

Hoàng hậu chỉ ta la lắng: “Tiện tỳ!”

Thủ vệ đã bắt đầu đi tìm thái y rồi!

Lâm Phong lộ ra nụ cười khát máu: “Rượu và điểm tâm ta đều ăn rồi, chúng ta cùng nhau đi c.h.ế.t đi, dòng m.á.u hoàng tộc đều bẩn, các ngươi nên vì mẫu thân ta và những người vô tội này chuộc tội!”

Minh Đế cũng cảm thấy lồng n.g.ự.c khó chịu rồi, khoé miệng bắt đầu sùi bọt trắng, trạng thái của hoàng hậu cũng tương tự như vậy. Cung nữ và thái giám bên cạnh đều choáng váng rồi.

Minh Đế giận dữ chỉ vào ta và những người xuyên qua khác nói: “Đem toàn bộ đám nô tài này băm ra cho trẫm!”

Nô tài…nô tài… Tiếng gọi này đã thật sự kích thích ta. Ta hất tay Lâm Phong ra, trực tiếp chạy về phía Minh Đế và hoàng hậu.

Các thủ vệ muốn tiến lên bắt ta. Lâm Phong gật đầu với những người xuyên qua kia, đám người xuyên qua đột nhiên giơ đuốc lên và đốt cháy xung quanh. Từng trận tiếng nổ vang lên, tất cả hoàng cung đều lâm vào khủng hoảng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lien-minh-bao-thu-cua-nu-xuyen-qua/chuong-16.html.]

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Ta để ý những đồ vật đang phát nổ kia chính là những ghế đá làm bằng xi măng. Vì vậy Thuần hoàng quý phi và Lâm Phong là cùng một phe, hơn nữa bọn họ đã sớm có kế hoạch rồi…

Lâm Phong cầm kiếm xông vào đám cháy giúp ta ngăn chặn thủ vệ. Ta chạy tới trước mặt Minh Đế và hoàng hậu, trực tiếp tặng cho bọn họ hai người đang lâm vào nửa hôn mê hai cái bạt tai.

“Bà đây tên là Tống Gia, không phải nô tài, bà đây là công dân của nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa, các người là cái thá gì, bà đây cho các ngươi đẹp mặt!”

“Dừng tay!”

“To gan!”

“Tiện tỳ láo xược!”

“Tiện nhân!”

“Buông tha trẫm.”

Ta tát điên cuồng vào mặt hai người họ, mà ánh mắt của Minh Đế và hoàng hậu từ giận dữ chuyển sang bất lực, cuối cùng bắt đầu xuất hiện hoảng loạn.

“Vương Siêu, Lý Hoa, Sông Lâm Bá, Bùi Xuân Viễn… bọn họ đều không phải nô tài!”

Trong đầu ta lướt qua từng người từng người xuyên qua tự sát, lực hạ thủ càng mạnh hơn.

Sắc mặt của Minh Đế và hoàng hậu đã chuyển sang màu tím, chất độc đã lan khắp cơ thể rồi!

Hydro xyanua châm bạc cũng không kiểm tra ra được, trúng độc này nhất định c.h.ế.t chắc rồi!

“Những người không muốn làm nô lệ hãy đứng lên…” Không biết người xuyên qua nào hát lên một câu, ta cũng theo đó hát lên. Kìm nén bốn năm qua toàn bộ đều được giải phóng.

“Đi đi!”

Lâm Phong đi tới trước mặt ta, lúc này vụ nổ vẫn đang tiếp tục, cả hoàng cung tràn ngập tiếng gào khóc.

Tất cả những người xuyên qua đều bắt đầu hát và lao về phía Dạ U Trì.

“Ta vì mẫu thân báo thù, cũng vì những người xuyên qua báo thù, đường hầm xuyên qua là nương ta trong lúc làm thí nghiệm vô ý mở ra, nàng nghiên cứu qua mỗi bốn năm đều sẽ mở ra một lần, cần lực tác động cường đại, thuốc nổ chính là thứ tốt nhất!”

Lâm Phong vừa nói vừa bắt đầu phun máu.

Ngọn lửa bắt đầu lan rộng, Lâm Phong đẩy ta ra ngoài, còn hắn thì ngã xuống. Ta nhìn thấy Thuần hoàng quý phi chạy tới ôm hắn, trong mắt đều là tình yêu, còn có tự nguyện cùng chết.

“Về nhà đi!”

Bên tai truyền đến câu nói cuối cùng của Lâm Phong. Hoàng cung một mớ hỗn độn. Ta theo những người xuyên qua kia cùng nhau lao tới Dạ U Trì, bọn họ không hề do dự nhảy xuống. Cũng có thủ vệ ở xung quanh bắt đầu thả thuốc nổ, hiển nhiên bọn họ chuẩn bị nổ tung Dạ U Trì.

Ta lần cuối nhìn lại hang quỷ ta đã sống bốn năm, sau đó không chút do dự nhảy xuống. Nước hồ tràn vào mũi và tai ta, ta cảm thấy một cỗ trọng lực kéo ta xuống sâu hơn. Ánh mắt nhìn thấy ánh sáng chói loà, một lực tác động cực lớn ập tới.

“Gia Gia…Gia Gia… tỉnh lại rồi! Tỉnh lại rồi!” Bên tai ta truyền đến một giọng nói vô cùng quen thuộc.

 

Loading...