Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 100
Cập nhật lúc: 2024-08-28 22:23:15
Lượt xem: 131
Vì thế, trước mặt tất cả mọi người, người này vừa xuống liền dùng lực của hành một cái lễ lớn!
Lính cứu hỏa: ??? Cũng không cần như vậy cảm ơn chúng tôi a!
Phía chính phủ: Đây là cảm ơn hay là chân yếu, mau đưa ra cần cứu đi?
Nguyễn Nhĩ Mạn thật ra không có giống như một số người như vậy đối với Lâm Hạ Vy mang theo mãnh liệt cảnh giác, nghi ngờ, không phục, hiện tại toàn bộ giới huyền học suy thoái, có thể đi tới đỉnh của kim tự tháp nữ giới càng là hiếm có, nếu thật có thể ra một cái đại lão đó là chuyện tốt.
Hơn nữa, con quỷ nhỏ này thật sự giống như một cái linh hồn bị trói buộc ở đây hoặc là nói bị chấp niệm giam cầm ở nơi này.
Đem nó mang ra phạm vi hoạt động không tính là hành động quá đáng, chỉ là đa số các môn phái đều sẽ lo lắng mang nó ra ngoài liền khống chế không được, hay còn là thả hổ trở về rừng.
Nhưng nếu như cái này không phải là hổ, người sau lưng thả nó ra thì sao?
Lúc này, không chỉ có Trịnh Kỳ, Thiệu Hoa Thanh, mà những người khác cũng đang chờ đợi kết quả cuối cùng của chuyện này, cũng có rất nhiều người ở nơi tối tăm quan sát.
Con quỷ nhỏ này sẽ là chấp niệm tiêu tán, hay là trốn chạy vào đám người, trở thành một vòng mới ẩn nấp nguy cơ tiềm ẩn, Lâm Hạ Vy ngoài ở phương diện bói toán có thể có chút bản lĩnh, vậy những phương diện khác thì sao?
Mặt khác một đầu, cuối cùng đến mặt đất các hộ gia đình đều là vừa khóc vừa cười, cùng mọi người trong nhà ôm nhau cảm khái thoát khỏi nguy hiểm. Nhưng ấm áp không lâu, những người này lại bắt đầu ồn ào. Cãi nhau chuyện vừa rồi ở hiện trường hỏa hoạn quá trình xảy ra mâu thuẫn, cãi nhau rốt cuộc cái này hỏa là làm sao cháy lên!
Bà Lương thấy ông Lương, nước mắt liền rơi xuống, muốn nghe hai câu an ủi và quan tâm, nhưng đối mặt lại là một trận chửi bới.
“Bà già c.h.ế.t tiệt này ở bên trong ngủ thành heo sao! Cháy đều ngửi không ra, suýt chút nữa tự mình c.h.ế.t trong đó, còn hại Tiểu Bảo cũng cùng bà lâm vào nguy hiểm!”
Trái tim của bà Lương thật sự như là rơi vào mùa đông nước đá, lạnh đến doạ người. Phản bác vài câu, bà ta thật ra có thể dời đi mâu thuẫn.
“Có phải trên lầu có người làm chuyện xấu, sinh ra đứa nhỏ lại hại chết, làm hại con quỷ nhỏ tới báo thù người trong toà dân cư này!”
Vừa rồi vẫn luôn muốn giảm bớt sự tồn tại của bản thân Quý Hà thấy bà Lương tuy không có chỉ họ nói tên, nhưng cái mắt tam giác liên tục nhìn về phía chính mình này, tự nhiên cũng nghe hiểu được bà ta nói vậy là có ý gì, đây là nghi ngờ con quỷ nhỏ là do chính mình lén lút sinh ra!?
“Phi, cùng tôi có quan hệ gì! Đều ở trong một toà dân cư, sinh qua như vậy to nam hài, lại c.h.ế.t non có thể không bị người phát hiện sao? Tôi xem cái này vẫn là do người nào đó tự mình gây ra!”
Cô ta đáp lại, nhìn bà Lương đầy oán hận.
“Lửa là ở tầng hai cháy lên, nguyên nhân chính là đống rác rưởi của nhà các người!”
Lời này vừa nói ra, thành công làm mọi người đem lửa giận đều chuyển tới nhà họ Lương.
Nhìn thấy tất cả hàng xóm nhìn mình bằng ánh mắt thù hận, ông Lương và bà Lương đột nhiên run lên một cái, bọn họ đều đã lớn tuổi rồi, tổng không thể làm cho bọn họ không thể tiếp tục ở nơi này đi!
“Ai biết là ai làm! Còn ở trước cửa nhà chúng tôi đổ dầu, rõ ràng muốn hại chúng tôi!”
“Lúc người khác té ngã thì nói phản ứng của họ không nhanh nhạy, làm sao bà Lương té ngã liền biến thành có người cố ý rồi?”
“Mày, cái con đĩ này! Mắc mớ gì tới mày, không lẽ mày với họ Dư kia có một chân đi!”
Một đám người cãi tới cãi lui, công kích lẫn nhau.
“Bạn nhỏ, cháu thành thật nói cho chú biết cái bật lửa này là của ai?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-100.html.]
Lúc này, Mao Hạo Không cùng các đồng đội ôm nhau xong, cảm thán vì nhặt về một cái mạng, đi tới trước mặt Đàm An và Đàm Nữu Nữu, móc ra một cái bật lửa.
Có người lỗ tai thính nghe được lời này, lập tức hô to lên!
“Oa, Đàm An, ngọn lửa này lại là nhà cậu phóng!
“Cái này Nữu Nữu cũng thật đáng sợ, còn nhỏ như vậy đã dám phóng hỏa rồi!”
Đàm Nữu Nữu nhìn bật lửa, vừa mới hòa hoãn nức nở lại bắt đầu một lần nữa, cô bé vừa khóc vừa nói, giải thích một cách hỗn loạn.
“Cháu không có, cháu, cháu chì muốn Tạ Hào dọn nhà đi, liền hẹn cậu ấy lén đi đốt giấy.”
Không đợi cô bé nói xong, những người trưởng thành này đều cùng nhau kêu to chỉ trích cô bé là một đứa trẻ xấu xa, bản tính thối nát, về sau nhất định là một tội phạm, làm Đàm Nữu Nữu còn muốn nói cuối cùng cô bé không có đốt cháy, sợ tới mức cái gì cũng không dám nói, thậm chí không dám nhìn những người mặt mũi ghê tởm kia, đem thân thể hoàn toàn chôn vào trong lòng của cha mình.
Đàm An nghe con gái nói cô bé muốn Tạ Hào chuyển nhà, lại cảm nhận được sự phẫn nộ của hàng xóm, nhìn tòa nhà đã trở nên tối đen, hai mắt tối sầm.
Không quá vài giây, anh ta liền tức giận đánh lên m.ô.n.g của Đàm Nữu Nữu!
Con gái tại sao lại không hiểu chuyện như vậy chứ!
Cũng không biết cái này lửa đốt cháy bao nhiêu nhà, bao nhiêu đồ vật, nhiều tiền như vậy muốn bọn họ bồi thường như thế nào!
Hung hăng đánh một cái lại một cái, Đàm Nữu Nữu khóc đến muốn ngất đi, lính cứu hỏa Mao Hạo Không vừa mới chỉ muốn hỏi một câu vội vàng đoạt lấy đứa bé.
“Tôi không nói là cô bé châm lửa! Lúc chúng tôi tới bật lửa rơi xuống đất, cửa đối diện cũng chưa có cháy.”
Anh ta nhìn đứa nhỏ khóc lóc thảm thiết như vậy cũng có chút đau lòng, hối hận chính mình không có nói rõ ràng. Kiên nhẫn vỗ lưng cô bé, Mao Hạo Không vội vàng nói.
“Tại sao cháu muốn người khác chuyển nhà, lúc ở bên ngoài có nhìn thấy người khả nghi nào đi qua không?”
Đàm Nữu Nữu bị oan uổng, cũng là vừa khổ sở vừa tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng mà hô to: "Bởi vì Tạ Hào cậu ta luôn bắt nạt cháu, đánh cháu, còn cưỡi cháu!"
Nghe đến đó, những người khác vẫn thảo luận về sự ác độc của Nữu Nữu như trước, mẹ của Tạ Hào, Tằng Mỹ đặc biệt tức giận nói thầm không nghĩ tới Nữu Nữu tuổi còn nhỏ mang thù như thế, chuyện trẻ con chơi đùa qua lại với nhau lại muốn đốt nhà bọn họ!
Một nhân viên công tác phía chính phủ nào đó ở bên cạnh từ trong lời nói của Nữu Nữu nghe ra không đúng, cô ta do dự một lát đi lên thay Nữu Nữu ngăn cản sự dòm ngó của hàng xóm, nhỏ giọng ghé vào lỗ tai Nữu Nữu hỏi cô bé.
“Nữu Nữu, cháu có thể lặng lẽ nói cho dì biết là cậu bé kia thật sự cưỡi lên người cháu sao, là không cẩn thận hay là nhiều lần vậy?"
Sau khi được cái gật đầu, nhiều lần trả lời, sắc mặt của nhân viên công tác phía chính phủ tối sầm, nhìn Đàm An cũng có chút nghiến răng nghiến lợi.
“Con gái bị người bắt nạt cũng không đi tìm hiểu cụ thể một chút sao!”
Đàm An bị người xa lạ oán hận một trận liền có chút không hiểu, trẻ con cùng nhau chơi có chút mâu thuẫn không phải rất bình thường sao! Bọn họ cũng kiểm tra qua thân thể của con gái, không có thương tích đặc biệt nặng, chỉ là một ít vết xước, cũng tìm người nhà họ Tạ làm bọn họ chú ý một chút!
Đối phương nói xin lỗi, nói về sau nhất định sẽ chú ý, chính mình còn có thể thế nào, chỉ có thể để cho con gái ít cùng cậu bé kia chơi thôi!
Nhìn thấy người cha này còn chưa kịp phản ứng, người công tác kia thật sự là đầy bụng tức giận mà không phát ra được, phiền não muốn nói rõ, lại không muốn ở trước mặt nhiều người như vậy nói, chỉ là ánh mắt trịnh trọng bảo anh ta trở về cẩn thận hỏi con gái một chút đi!
Nghe đến đó, Đàm An cũng không phải kẻ ngốc, vẻ mặt rốt cuộc không đúng. Ôm con gái đi tới bên cạnh, lau khô nước mắt trên mặt cô bé, bắt đầu tinh tế hỏi kỹ.
Ngay từ đầu Nữu Nữu còn không nói, cô bé cũng mơ hồ biết bị người ta coi là ngựa cưỡi là chuyện rất xui xẻo, mất mặt, hơn nữa Tạ Hào nói với cô bé nếu như nói ra tất cả mọi người sẽ khinh thường cô bé, gọi cô bé là Đàm Mã Mã, cô bé cũng chỉ nói với cha mẹ mình là mình bị bắt nạt, nói Tạ Hào đánh mình, kéo tóc mình, còn cào mình.