Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 256

Cập nhật lúc: 2024-09-21 14:02:32
Lượt xem: 30

Nói xong lời này, bà ta có chút hối hận, ngộ nhỡ Lâm Hạ Vy lừa bà ta thì sao, hoặc là sau này Tiểu Trịnh sẽ từ từ thích con gái bà ta thì sao!

Thường Phái Linh có chút kinh ngạc khi nghe được lời này, cô ta tưởng rằng bản thân chỉ cần tùy tiện gả cho một người là được, ba mẹ căn bản sẽ không quan tâm đến chuyện khác, người đó có thích cô ta hay không quan trọng sao?

“Từ xưa bà đã không thích ăn rau cần, cũng chẳng thể dần dần thích ăn được, có thể thấy sở thích vốn dĩ rất khó thay đổi.”

Lữ Lôi lại không dám hoài nghi Lâm Hạ Vy, cô thật sự giống như trong truyền thuyết là Thần Tiên Sống, thế nhưng bà ta không thích ăn gì đều biết!

Xem ra, Tiểu Trịnh thật sự không thích con gái của bà ta.

Nghĩ vậy, rốt cuộc Lữ Lôi cũng từng trải qua nhiều sóng gió, đau lòng hai phút liền khôi phục trở lại, thế nhưng nhanh trí lập tức da mặt dày cầu xin chủ kênh chỉ điểm chính duyên giúp con gái bà ta, muốn người tốt nhất!

Cứ như vậy liền đẹp cả đôi đàng!

Thường Phái Linh là người hiền hòa, nếu không cũng không đến mức hôm nay mới có ý định dọn ra ngoài ở. Công việc của cô ta đủ nuôi sống chính mình cũng có thể gánh phí thuê nhà. Nhưng nghe thấy mẹ mình nói chuyện với chủ kênh, còn muốn chỉ dẫn chính duyên tốt nhất cho cô ta, tay Thường Phái Linh cũng dần dần dừng lại, cảm thấy có chút vớ vẩn lại ——

“Có thể, hiện tại ra cửa đi, tôi chỉ giúp hai người.”

Nếu Lâm Hạ Vy chọn trúng đối phương, đương nhiên sẽ không chỉ giải thích quan điểm của mình đối với chính duyên liền kết thúc, đương nhiên cũng có thể chỉ điểm nhân duyên cho cô ta.

Lúc này, tất cả mọi người đều ngây người!

【 Kết nhân duyên ngay tại chỗ!? 】

【 A, thật sự lời quá, người tốt nhất vậy nhất định có thể yêu nhau lâu dài! 】

【 Không hổ là cô! 】

【 Đừng lề mề nữa, nhanh ra cửa đi, thuận tiện phát sóng trực tiếp cho chúng tôi một chút đã xảy ra chuyện gì đi! 】

Lữ Lôi nuốt nuốt nước miếng, sấm rền gió cuốn mà dắt con gái còn chưa hồi thần lại đi ra ngoài. Nghe thấy chồng mình từ trong phòng sách đi ra hỏi chuyện cũng không kịp giải thích, bỏ xuống một câu mang con gái đi tìm con rể liền vội vội vàng vàng mà ra cửa.

Lưu lại ba Thường đầu tiên là khiếp sợ chẳng lẽ Tiểu Trịnh bị loại rồi sao, rồi sau đó lại cảm thấy đồng cảm với con gái.

Lữ Lôi đúng là quá sốt ruột, cũng càng ngày càng quá khích!

Nào là vô cùng lo lắng lôi kéo con gái đi xem mắt, còn nói cái gì mà con rể!

Mẹ con hai người đương nhiên không biết người đàn ông trong nhà suy nghĩ cái gì, lúc này bọn họ đang theo hướng dẫn của chủ kênh không ngừng di chuyển.

“Đứng gấp, người đó sẽ không nhanh rời đi như vậy, hai người có thể đi từ từ.”

“Còn cần qua hai ngã tư nữa.”

Trong lúc đi đường, Lữ Lôi không ngừng tưởng tượng bộ dáng của con rể tương lai, người đó có thể là nhân viên công vụ, giáo viên, cũng có thể là nhân viên ngân hàng, tuổi hẳn là lớn hơn con gái hai ba tuổi, gia đình hẳn là không kém, tính cách cũng hợp với con gái mình.

Hai người hợp ý nhau, vậy tự nhiên là không bao lâu nữa bà ta sẽ có cháu ngoại, cháu ngoại gái, chính mình cũng có thể trông coi giúp bọn họ!

“Lâm đại sư, có thể nói trước cho tôi biết thông tin của người đó không, lát nữa chúng tôi có thể trò chuyện trực tiếp với nhau không?”

“Bọn họ là nhất kiến chung tình, hay là quen biết từ trước?”

Ngày thường Lữ Lôi cũng là người thích xem phim truyền hình, thích nhất là xem phim ngôn tình đô thị hiện đại. Cũng không xa lạ với mấy trò này, chỉ cảm thấy tình yêu cùng người thường như bọn họ không liên quan gì đến nhau. Nhưng trước mắt, con gái bà ta có thể tìm được đối tượng kết hôn thích hợp nhất với con bé, đương nhiên bà ta rất vui!

Vì thế, bà ta nhịn không được tò mò mà bắt đầu đặt câu hỏi con gái cùng con rể sẽ quen biết như thế nào, khi nào có thể kết hôn, người đi đường nghe mà cảm thấy không thể hiểu nổi.

Người này đang nói cái gì thế?

Ước chừng đi được mười phút, rốt cuộc cũng tới ngã tư nơi Lâm Hạ Vy chỉ, lúc này Lữ Lôi mới phát giác tay con gái ẩm ướt, thế nhưng ra mồ hôi.

“Được rồi, trong tiệm bánh kem ở góc phố chính là chính duyên tốt nhất của con gái bà.”

Hiện tại tiếng nói của Lâm Hạ Vy đã không khiến cho trong lòng Lữ Lôi lo sợ như vừa rồi, ngược lại là âm thanh tự nhiên của thần nữ mới có! Bà ta kích động mà quay đầu nói với con gái: “Thật đúng là chuẩn, không phải con thích ăn bánh kem này sao!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-256.html.]

“Như vậy con không thể lại bắt bẻ được rồi!”

Đúng vậy, ngày thường Thường Phái Linh thích nhất ăn bánh kem, bánh quy.

Đây là một cửa hàng tư nhân không lớn lại sáng sủa, sạch sẽ, ước chừng là giờ cao điểm thì khách trong tiệm cũng không nhiều, bởi vì cửa hàng lắp đặt cửa sổ pha lê sát đất nên liếc mắt một cái là có thể thấy được bên trong có mấy người. Nhưng cố tình khi bà ta liếc qua thì thấy người đàn ông khoảng 50 tuổi còn có chút hói đầu!

Đây, đây là chính duyên tốt nhất của con gái mình!?

Thường Phái Linh cũng hoảng sợ, nhưng cô ta còn thấy sau lưng người đàn ông trung niên kia dường như còn ngồi một người, lần đầu tiên trong cuộc đời cô ta cố lấy hết dũng khí trực tiếp bỏ qua bàn tay của mẹ mình, đẩy ra cửa kính của cửa hàng.

Chàng trai ngồi bên cạnh quầy thu ngân đang mang tai nghe, nhìn thấy khách hàng tới lập tức tháo xuống tai nghe, nói lời chào hỏi: “Xin chào quý khách, quý khách cần gì?”

Hai người cùng nhìn về phía quầy ướp lạnh trong suốt, chỉ còn lại một miếng bánh kem chocolate.

“Tôi muốn cái này.”

Cô ta mua một miếng bánh kem, sau đó giả bộ lơ đãng nhìn quanh khắp cửa hàng, trong tiệm chỉ có ba người, hai nữ sinh cùng với người đàn ông hói đầu kia.

Hai mắt của Lữ Lôi ở ngoài cửa đã biến thành màu đen, sinh ra ý tưởng không bằng cứ để con gái độc thân đi, bà ta căn bản là không dám tiến vào.

Bởi vì thời gian bà ta nhìn có chút dài, người đàn ông trung niên kia quay đầu lại nhìn bà ta một cái, không thể hiểu được mà quay đầu đi không phản ứng bà ta. Nhân viên thu ngân đã gói xong bánh kem, đang chuẩn bị đưa cho Thường Phái Linh lại nghe thấy cô ta hỏi quét mã ở đâu, tay anh ta hơi dừng lại một chút.

“Ở chỗ này!”

Chàng trai trông giống sinh viên không tính là rất đẹp trai, lại thắng ở làn da trắng nõn, ánh mắt trong trẻo, giọng nói cũng dịu dàng, Thường Phái Linh không biết vì sao mà bên tai có chút nóng lên.

Trả tiền xong, cô ta cũng không ở lại lâu, xoay người liền ra khỏi cửa hàng.

Lữ Lôi ở bên ngoài đã dậm chân muốn hỏi Lâm Hạ Vy chính duyên tốt nhất của con gái bà ta sao có thể là người như vậy, nhưng Thường Phái Linh đã offline, tắt điện thoại.

“Mẹ, con vẫn nên ra ngoài ở một khoảng thời gian, mẹ để con suy nghĩ cẩn thận chuyện kết hôn đi.”

Nói xong, tâm trạng của cô ta thả lỏng hơn một ít so với lúc trước, thế nhưng không chút ảnh hưởng bởi chính duyên của chính mình có thể là người đàn ông trung niên kia.

Lữ Lôi mờ mịt mà nhìn con gái đi ở phía trước, trong lòng bà ta rất là khó chịu.

Không biết là đang khó chịu bộ dáng của con rể, hay là khó chịu con gái dường như thật sự cùng bà ta xa cách.

Trong tiệm, chàng trai mang lại tai nghe, nghe chủ kênh nói: “Được rồi, đến cậu.”

“Nhưng mà, cậu còn cần hỏi sao?”

Thường Phái Linh như có dự cảm, quay đầu lại nhìn một cái về phía cửa hàng phát ra ánh sáng ấm áp kia, cô ta chưa từng nghĩ đến việc sẽ ở bên cạnh một người lớn tuổi hơn mình rất nhiều hoặc nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều, bất luận là người trước hay người sau thì phỏng chừng mẹ cô ta sẽ tức điên mất.

Cô ta lấy ra điện thoại nhìn thông tin cho thuê nhà ở gần đây, bỗng nhiên nhìn thấy một căn phòng đơn khá ổn.

Hình như, ở trên lầu cửa hàng kia.

“Có phải cha mẹ loài người đều vội vàng lại bắt bẻ như vậy à? Vừa không muốn cô ấy tìm người lớn tuổi, cũng không thích người nhỏ tuổi hơn.”

Cố Sướng nghĩ “tuổi” của chính mình đã rất lớn rồi, đã có vài trăm tuổi.

Trong thế giới Thiên Cơ, đại đa số cư dân không kết hôn cũng không yêu đương.

Công nghệ ảo của thế giới Thiên Cơ thật sự rất phát triển, cư dân ở thế giới giả thuyết có thể thỏa mãn hết tất cả sở thích của chính mình, chức năng tùy chỉnh đồ vật ảo cũng rất phổ biến.

Hơn nữa tuổi thọ của bọn họ đều rất dài, hầu như không có dục vọng cùng nhu cầu sinh sản. Trở thành bạn lữ ngược lại sẽ mang đến rất nhiều rắc rối.

Lâm Hạ Vy giải thích với anh sự khác nhau giữa nam và nữ trong xã hội loài người cùng nguyên nhân phía sau của một ít quan niệm truyền thống, thuận miệng trêu ghẹo: “Nếu tính từ ngày sinh của tôi, hẳn là tuổi của tôi không quá lớn.”

“May mắn tôi không có người nhà cũng không cần bị người nhà của người khác phán xét.”

Cố Sướng nghiêm túc nhìn cô, bỗng nhiên có chút ngượng ngùng: “Đúng vậy, may mắn là chúng ta không có người nhà.”

Lâm Hạ Vy:?

Loading...