Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 45
Cập nhật lúc: 2024-08-24 22:10:58
Lượt xem: 171
Vô số người đang chú ý đến động thái của Lâm Hạ Vy, cô cuối cùng dường như cảm nhận được vô vàn người kêu gọi, tất cả chỉ số cơ thể của cô đã trở lại bình thường một cách kỳ diệu, con đường liên thông với Tiểu Viên và hệ thống đã được mở ra, cô ở trước mặt các bác sĩ đang muốn từ bỏ chậm rãi mở mắt ra.
Còn chưa kịp mở mắt ra hoàn toàn, Tiểu Viên và hệ thống đã lao vào trong n.g.ự.c cô. Hai cái đều như những đứa trẻ hay khóc nhè.
Tiểu Viên: “Đại lão, cô cuối cùng cũng tỉnh rồi, may mắn là cô không có việc gì."
Hệ thống: 【 Hu hu, ký chủ, cô thật là kẻ xấu xa, làm chúng tôi sợ c.h.ế.t khiếp. 】
Cũng may đều là thân thể ảo, không có trọng lượng gì, nếu không vừa mới tỉnh lại cô liền sẽ phát ra một tiếng rên rỉ.
Lâm Hạ Vy xuyên thấu qua linh hồn cảm nhận được hai đứa nhỏ này thực sự lo lắng, khóe miệng chậm rãi nhếch lên, để bọn họ ở trong n.g.ự.c mình làm nũng một hồi, biểu đạt vừa rồi sợ hãi cảm xúc.
Trong phòng giải phẫu, dấu hiệu sinh mệnh vốn đã chạm đáy đột nhiên tăng lên, bệnh nhân thậm chí còn mở mắt! Các bác sĩ sợ hãi một lúc, bọn họ lại rất ngạc nhiên và tiếp tục điều trị cho cô!
“Tiếp tục!”
Khi tỉnh lại lần nữa, Lâm Hạ Vy cảm thấy sức mạnh quen thuộc bắt đầu từ từ tràn vào. Năng lượng do "Đạo" mang đến cũng đang phối hợp với những bác sĩ này để chữa lành cơ thể cô, mặc dù cô không thể trực tiếp hồi phục nhưng so với lúc mới tới thế giới này tỉnh lại tốt hơn nhiều.
Và cô cũng mơ hồ nhận ra rằng thế giới này dường như bớt bài xích cô hơn, như thể cô đã có một sự “giao tiếp thân mật” sâu sắc nào đó.
Có lẽ sẽ không lâu nữa cô sẽ có thể sống một cuộc sống mà mình không cần “thận trọng” nữa.
Hóa ra cơ duyên của cô nằm ở thế giới này.
“Hôm nay máy móc thật sự xảy ra sự cố, lát nữa sẽ kiểm tra và sửa chữa lại hết, nếu nó trục trặc lần thứ hai thì chúng ta thực sự không thể chịu nổi, bệnh nhân cũng sẽ không may mắn như vậy."
“Hôm nay thật sự có thể gọi là y học kỳ tích!"
Các bác sĩ, y tá kiệt sức nhưng vẫn rạng rỡ bước ra khỏi phòng giải phẫu và ngây ngẩn cả người khi đối mặt với một nhóm người dày đặc đứng ở hành lang.
Thật là nhiều người ——
“Bệnh nhân thế nào rồi!”
Nhìn thấy bác sĩ đi ra trước đeo khẩu trang, nhìn bọn họ cũng không lên tiếng, trong lòng Hồ Chí Vĩ càng ngày càng nặng trĩu bước tới hỏi câu hỏi mà mọi người quan tâm nhất. Nên không phải là...
“Ca giải phẫu diễn ra rất tốt đẹp!”
Bác sĩ phản ứng lại và nhanh chóng nói với bọn họ kết quả đáng giá để ăn mừng này.
Trong hành lang, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm!
Các chuyên gia ung thư dạ dày ưu tú được lâm thời gọi đến: Chúng tôi tới rồi! Bệnh nhân ở đâu, bệnh nhân ở đâu?
Khi nghe tin bệnh nhân đã tạm thời qua cơn nguy kịch, thậm chí là bệnh nhân đang ở giai đoạn cuối, tế bào ung thư ban đầu trong cơ thể không những không lây lan mà dường như đã hoàn toàn được kiểm soát, những chuyên gia này trên mặt đều là???
Chẳng bao lâu sau, bọn họ lại tập hợp lại, xem xét hồ sơ khám bệnh trước đó của bệnh nhân và cùng nhau thảo luận về kế hoạch kéo dài sự sống của cô càng nhiều càng tốt.
Năm nay, bác sĩ Tiểu Giản, người may mắn thi đậu và được nhận vào một trong những bệnh viện tư nhân tốt nhất cả nước, đã lặng lẽ ở trong phòng họp nhìn vào đội ngũ điều trị “Tinh quang rạng rỡ”.
Có các đại lão ở bệnh viện công lập khó gặp được, nghe nói còn có chuyên gia nước ngoài phải đến ngày mai mới tới, trong lòng không khỏi run lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-45.html.]
Ôi mẹ ơi, chính mình có tài giỏi gì đâu sao có thể ngồi chung với mấy đại lão này, bệnh nhân rốt cuộc địa vị như thế nào?
Sợ rằng đây chính là đãi ngộ mà hậu duệ quý tộc sẽ nhận được!
Biến động này quả thực không nhỏ, nhưng cống hiến của Lâm Hạ Vy cũng không thể bỏ qua. Mặc dù trong đội ngũ có một ít sâu bọ và sói, nhưng phần lớn vẫn tận tâm phục vụ nhân dân và đất nước, không muốn đối xử tệ với những người đã có đóng góp và có thể có những bản lĩnh không thể thay thế.
—— Văn phòng đội 3 đội điều tra hình sự công an Thủ Đô ——
“Nhớ năm đó, khi bằng tuổi các ngươi, tôi có thể thức nhiều đêm cũng không sao, chỉ cần cấp trên có mệnh lệnh, tôi nhất định sẽ kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ!"
“Những năm đó, vợ của tôi ngày nào cũng nói lấy tôi chẳng khác gì độc thân. Bận đến mức, trong một tháng cô ấy chỉ gặp tôi được vài lần. Giống như ở góa nhưng chồng vẫn còn sống!”
Miêu Vân Long bắt chéo chân và trò chuyện với các đồng nghiệp trẻ tuổi bên cạnh về quá khứ và những vụ án lớn mà ông ta đã phá giải được trước đây, quả nhiên ông ta nhìn thấy vẻ mặt ghen tị trên khuôn mặt của người trẻ tuổi.
"Sau này người nhà của tôi có nhiều ý kiến quá, sức khỏe của tôi cũng không được tốt lắm. May mà có người mới như các người đến, người già như chúng tôi có thể bớt mệt mỏi hơn."
Vừa uống trà, ông ta vừa nhớ lại những năm tháng xanh tươi, không khỏi bộc lộ nhiều cảm xúc.
Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt, ông ta không còn là Tiểu Miêu của trước kia nữa, khoảng cách tuổi tác giữa ông ta và đồng nghiệp cũng ngày càng lớn.
Hai tháng trước, ông ta đã nộp đơn lên cơ quan xin chuyển văn phòng đến nơi công việc nhẹ nhàng hơn, không lâu sau ông ta đã nhận được sự chấp thuận và lệnh chuyển công tác.
Nghe tiền bối thở dài, người đồng chí trẻ tuổi chợt thở dài: “Anh Miêu, anh cảm thấy người có thể không thay đổi sao?”
Miêu Vân Long cười nhạo anh ta vẫn còn là một đứa trẻ và hỏi một câu như vầy: "Nếu không thay đổi, không phải đã thành thần tiên rồi sao! Cậu còn muốn trường sinh bất lão à!"
Đồng chí trẻ tuổi lắc đầu: “Tôi không nói về sự thay đổi về tuổi tác hay ngoại hình, mà là những thay đổi ở đây.”
Anh ta đột nhiên chỉ vào n.g.ự.c mình, sắc mặt của Miêu Vân Long đột nhiên thay đổi, cơ hồ là trong nháy mắt, ông ta đứng dậy, nhanh chóng mở cửa văn phòng đi ra ngoài, nhưng đồng nghiệp của ông ta đã đứng đầy ở ngoài cửa...
Trong văn phòng của phó lãnh đạo nào đó, người bên trong đang nói chuyện điện thoại. Đột nhiên có tiếng gõ cửa. Trước khi cho phép người gõ cửa bước vào, cánh cửa đã bị đẩy ra.
Một nhóm cấp dưới trang bị võ trang đầy đủ tiến tới ——
Cảnh tượng tương tự cũng xảy ra ở thành phố Nguyên Táo, khách sạn Minh Châu ở Thủ Đô và những nơi khác.
Sau một đêm xã giao, sáng hôm sau Hầu Cảnh Sơn từ khách sạn tỉnh dậy, đang định quay lại công ty làm việc, vừa mở cửa đã bị một nhóm cảnh sát bắt giữ.
Lâm Hạ Vy chậm rãi kể lại câu chuyện năm đó cho Tiểu Viên và hệ thống đang ngồi xếp hàng trong phòng bệnh, một sự kiện quá khứ đầy bụi bặm cuối cùng cũng được tiết lộ.
Quay trở lại hai mươi ba năm trước, Hầu Cảnh Sơn, người vừa kiếm được một ít tiền và đang tập trung hướng lên trên bò, thông qua những “đầu xỏ” quyền thế ở địa phương, ông ta đã có thể tiếp xúc với không ít người.
Trong số đó có lãnh đạo các bộ phận chủ chốt có thể kiếm được nhiều tiền chỉ bằng vài cú nhấp chuột, những người ưu tú có huy chương đeo trên n.g.ự.c là những người có thể tìm hiểu tin tức từ nhiều con đường, cũng có nhiều băng đảng xã hội đen ở tầng lớp dưới cùng của xã hội, có thể giúp đỡ một số việc không tiện xử lý, gái mại dâm…
Hầu Cảnh Sơn là người có đầu óc sinh động và cũng rất mưu mô, biết rằng rất khó kiếm được nhiều tiền nếu không có bất kỳ mối quan hệ nào trong xã hội này. Sự cực khổ trong kinh doanh thường không tốt bằng lời nói của một số người.
Những khó khăn trong những ngày đầu khởi nghiệp, rồi cái gọi là “thị trường” mà anh nhìn thấy khiến đầu óc của Hầu Cảnh Sơn ngày càng đi lệch hướng, cho đến khi ông ta hoàn toàn buông lỏng.
Sau khi nếm thử những lợi ích từ việc ông ta hiếu kính những tên đầu xỏ mang lại, Hầu Cảnh Sơn bắt đầu nghĩ về việc làm thế nào để thực sự trở thành một nhân vật và làm thế nào để nổi bật giữa một đám doanh nhân.
Cuối cùng, ông ta lớn mật tìm một cô gái trẻ đẹp từ một "người mô giới" nào đó để "hầu hạ" những người mang lại lợi ích cho ông ta, đồng thời trợ giúp gia đình lãnh đạo nào đó tìm được nội tạng tương xứng...
Hầu Cảnh Sơn vốn là người thận trọng và có tầm nhìn xa, nhanh chóng biến thành một thanh niên trẻ tài năng nổi tiếng, công việc kinh doanh ngày càng phát đạt.