Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 80
Cập nhật lúc: 2024-08-27 17:48:22
Lượt xem: 139
Tia sấm chớp kia sắp bổ trúng Diệp Càn, thì lại đột nhiên điều chỉnh phương hướng khi cách giữa mày anh ta mấy mét, bổ về phía đất trống bên tai anh ta!
Một ngụm khí thở phào của Từ Thương đã đến bên miệng lại bị tình huống trước mắt buộc phải nhịn xuống nuốt vào trong, anh ta nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng tràn đầy thất vọng!
Tình huống này là như thế nào, chỉ còn một bước vậy mà đột nhiên đánh trật!
Nhân viên công tác Dư Tích trùng hợp nhìn thấy cảnh tượng Diệp Càn hình như bị tia sấm chớp đánh trúng lập tức hét chói tai ra tiếng, đúng lúc này hai chiếc xe đi ra ngoài cũng đã trở lại.
Cảnh tượng này trong mắt Tả Dương Băng chẳng khác nào sét đánh giữa trời quang, hoàn toàn làm anh ta ngây người, trong lòng nảy lên một trận bi thương cực kì, hận chính bản thân vì sao lại theo người khác đi ra ngoài! Vì sao không chuyển Diệp Càn đến một nơi an toàn hơn!
Đang hôn mê Diệp Càn hoàn toàn không biết phản ứng của những người khác, mà những người khác xem anh ta không nhúc nhích, cũng không phát ra bất kì tiếng động nào, đều cho rằng anh ta bị sấm chớp đánh trúng, có khả năng đã mất đi tính mạng!
Nhưng không chờ bọn họ khiếp sợ, bi thương đến xem tình trạng của Diệp Càn thì không ngờ tia sấm chớp vừa mới vô cớ dừng lại lại một lần nữa vang lên!
Lần này, uy thế càng lớn hơn lần trước!
Như thể ông trời đang hoàn toàn nổi giận, trong phút chốc, gió mạnh thổi lên, đột nhiên ở chân trời giông bão ầm ầm kéo tới, cùng với ánh sáng mãnh liệt, rung chuyển núi non, đất trời.
Mọi người liền trơ mắt nhìn tia sấm chớp kia hình như đang tức hộc m.á.u trên không trung một lát, sau đó không hề quy luật mà giận dữ đánh xuống khắp nơi!
Vậy mà trước mặt mọi người một lần nữa đánh xuống nhưng lần này không phải đánh người không hề có ý thức Diệp Càn mà chính là đánh Từ Thương vì muốn xác nhận Diệp Càn có thật sự thoát nạn hay không mà đang từ lều trại bước ra ngoài!
Rốt cuộc Từ Thương đã biết cảm giác bị sét đánh là như thế nào.
Trong khoảnh khắc tia sét đánh xuống người lông tóc trực tiếp dựng thẳng lên, sau đó một luồng sức mạnh cực lớn đánh anh ta ngã trên mặt đất, cảm giác cực kì đau đớn nóng rát lan rộng toàn thân làm người không thể chịu đựng nổi.
Tiếng thét chói tai cùng tiếng hô kinh hãi của nhân viên công tác bên cạnh vang lê, nhưng vì màng nhĩ đã hoàn toàn bị sét đánh nát, ý thức và tư tưởng cũng bởi vì cơ thể nhân loại không thừa nhận nổi cơn giận dữ của tự nhiên mà hoàn toàn biến mất, mất đi ý thức.
Nhân viên công tác cùng những khách mời khác đều lo lắng cho an toàn của bản thân, sợ tia sấm chớp này có thể sẽ đánh trúng bọn họ, tạm thời trốn tránh, không dám ra ngoài.
Chỉ có Tả Dương Băng một lòng muốn xác nhận an toàn của bạn thân, không quan tâm gì cả bất chấp mà mở cửa xe chạy về phía Diệp Càn!
Thấy Tả Dương Băng chạy qua cũng có người khác lấy hết can đảm tiến lên vài bước từ xa mà kiểm tra tình trạng của Từ Thương.
Chỉ thấy hai mắt anh ta lồi ra, toàn thân nổi lên vô số vết sẹo hồng tím do cháy bỏng, cái c.h.ế.t bi thảm thế nhưng không kém chút nào so với tình trạng bị quỷ báo thù của Giang Hùng!
Mà Tả Dương Băng cuối cùng cũng thấy được bạn tốt của mình, ngoại trừ sắc mặt Diệp Càn không được tốt cho lắm, hình như... Mọi thứ đều ổn?
Anh ta ôm lấy bạn mình, nghẹn ngào nói: “Tôi liền biết người lười biếng lại tốt bụng quá độ như cậu sẽ không dễ dàng c.h.ế.t như vậy mà!”
Trong trận hỗn loạn, bỗng nhiên có người chú ý tới hình như bên cạnh đột nhiên có rất nhiều người?
!!! Bọn họ nhìn thấy một nhóm người mặc đồng phục!
“A a a! Cuối cùng chúng ta cũng ra ngoài rồi!”
Từ giữa trưa đến buổi tối, tổ chương trình “chuyến đi tuyệt vời” trải qua hàng loạt các sự kiện quỷ dị mà người thường cả đời đều không thể trải qua thì cuối cùng bọn họ cũng đã được cứu!
Không ít người đã khóc đến rối tinh rối mù, nói thẳng đời này đều không muốn làm những việc trái với lương tâm, đời này cũng không dám làm chuyện xấu, nhanh chóng lao tới ôm cảnh sát cao lớn chưa từng quen biết lại cho người ta cảm giác vô cùng thân thiết vào giờ phút này!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-80.html.]
Vừa rồi, vài trận gió to có thể so với bão gió thổi qua, cuốn lên cát đá nhỏ vụn trong khe núi làm mờ mắt không ít người, khiến bọn họ không thể mở mắt ra được. Đợi bọn họ xoa đôi mắt, liền mê mang thấy một đống hình như là lều trại, còn có mấy chiếc xe?
Bộ trưởng Lỗ đứng bên ngoài, nhìn thấy trạng thái của đa số người mất tích đều không quá tệ, cuối cũng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Người phụ trách công việc cụ thể ngay lập tức bảo bác sĩ đến kiểm tra tình trạng thân thể mọi người, đợi lát nữa còn phải tiến hành can thiệp cùng trấn an tâm lý cho từng người.
Đồ ăn nóng hổi cùng nước ấm đều đang được chuẩn bị gần đó, có thể lập tức chuyển lại đây, sau đó những người mất tích sẽ được đưa đến nhà khách gần nhất của chính phủ theo từng đợt, đến lúc đó sẽ có cảnh sát vũ trang chuyên nghiệp túc trực canh gác.
Không ít người sau khi trấn tĩnh lại muốn lập tức lấy điện thoại di động gọi báo bình an cho người nhà.
“Ầm vang!”
Cư nhiên sấm sét lại đánh!
Nhân viên công tác lập tức nhớ lại màn kinh khủng vừa rồi, tất cả đều ngoan ngoãn mà đặt di động xuống, giống như những chú chim cút nhỏ rúc vào sự bảo vệ của các chú cảnh sát cùng nhân viên công tác của chính phủ.
Những người này cũng lập tức bảo vệ quần chúng, ngẩng đầu nhìn về phía tia sấm chớp kỳ dị kia.
An Hòa Thạc khoác chăn cự tuyệt bác sĩ cùng cảnh sát đến gần, bị tiếng sấm làm cho tim đập thình thịch, lại vừa ngẩng đầu lên liền hoàn toàn mất đi ý thức.
Tia sấm chớp lập tức hướng về phía anh ta đánh tới.
Hàng trăm người có mặt tại hiện trường yên tĩnh, mà tia sấm chớp ngắn ngủi xuất hiện như nhắm sẵn mục tiêu mà đánh, sau khi đánh xong An Hòa Thạc cũng hoàn toàn ngừng nghỉ, trên không trung khôi phục lại sự yên lặng ban đầu, mây đen hoàn toàn tan biến, lộ ra sao trời lộng lẫy mà đẹp đẽ, ánh trăng không biết từ khi nào cũng xuất hiện.
Không ít nhân viên nghiên cứu khoa học vẫn không tin cái gọi là huyền học sau khi xem xong màn này, lại nghe nhân viên tố chương trình ríu rít kể lại một loạt sự kiện bọn họ vừa trải qua cũng không nhịn được mà há hốc mồm.
Xác suất là có một chút đi, một chút không khoa học.
Đám người Lỗ Quốc An, cục trưởng Trương, đội trưởng Hồ không nói gì nhìn bác sĩ dùng cáng nâng lên Giang Hùng, Từ Thương đã hoàn toàn ngừng thở, thân thể cũng đã trong trạng thái cứng đờ, cùng với An Hòa Thạc đang được cấp cứu, trong lòng chỉ có sự trịnh trọng vô hạn.
Vào lúc này, Cố Sướng lại nhìn về phía hướng tương phản với bọn họ, tựa hồ giống như đang nghĩ tới điều gì đó hoặc nhìn thấy ai đó từ xa.
Tại bệnh viện Thánh Khang, đối mặt với thân thể người bệnh không thể hiểu được mà chuyển biến tốt đẹp, mọi người đều kích động mà nghĩ sẽ có tiến bộ mới trong lĩnh vực điều trị ung thư. Nào ngờ giờ phút này đây bệnh nhân lại lần nữa chuyển biến xấu, tâm tình của đội ngũ chuyên gia như đi trên tàu lượn siêu tốc, vừa mới đến đỉnh điểm lại đột ngột mà trực tiếp lao xuống!
“Người bệnh đã mất đi ý thức! Nhanh lên! Mau nhanh lên!”
“Trực tiếp tiến hành phương án số 3!”
Phòng phẫu thuật, không khí vô cùng khẩn trương.
Bộ trưởng Lỗ và Cố Sướng ở xa ngàn dặm cũng nhận được tin tức Lâm Hạ Vy vốn đang có trạng thái vô cùng ổn định lại đột ngột chuyển biến xấu trong trạng thái nguy kịch đang được tiến hành cấp cứu.
“Hiện tại, lập tức trở về!”
Gần như là trăm miệng một lời, một thiếu niên và một người đàn ông trung niên xưa nay đều là người có tính cách hướng nội không thích thể hiện cảm xúc ra ngoài nhưng giờ phút này trên mặt lại biến sắc!
Trong đầu bộ trưởng Lỗ hiện lên lời nói của gia đình Trương Từ đã từng được Lâm Hạ Vy trợ giúp, trong lòng chấn động!
“Nhìn thấu quá khứ, tương lai, viết lại vận mệnh, nhân vật giống như thần tiên như vậy, ngài cảm thấy ngài ấy nên hưởng thụ đãi ngộ như thế nào?”
“Mọi người dân vẫn chưa biết bọn họ may mắn đến mức nào, nếu không, sợ là vô số người muốn tranh nhau phá đầu cống hiến một núi lại một núi vàng chỉ để cầu được một hai câu tiên đoán cùng chỉ điểm từ ngài ấy.”