Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 84
Cập nhật lúc: 2024-08-27 22:38:50
Lượt xem: 145
Nhưng những lời nói này có một nửa thật, một nửa giả, đợi khi cô ta đem toàn bộ câu chuyện nói ra hết, câu chuyện này cũng thay đổi hoàn toàn.
“Bà ta biết hết việc ông ta làm với tôi, chỉ là làm bộ như không biết mà thôi. Tôi lấy hết can đảm nói với bà ta, bà ta nói đây đều là phán đoán của tôi bởi vì trong nhà không cho tôi tiền khiến tôi ghi hận trong lòng, như vậy mới bôi nhọ ba ruột..... xâm hại chính mình.”
Từ ngữ không hề được trau chuốt, không đề cập một chút nào đến tâm trạng của mình lúc đó, chỉ bằng lời miêu tả vô cùng đơn giản lại khiến trái tim của cảnh sát ở đây run rẩy.
Bọn họ chưa bao giờ tưởng tượng được một Ôn Tư Hàm luôn xinh đẹp dịu dàng, trên màn ảnh, trên mặt lúc nào cũng tươi cười, lại trải qua quá khứ bi thảm như vậy.
Ôn Tư Hàm rũ đầu xuống, tiếp tục xé mở vết thương đã từng chảy m.á.u đầm đìa mà đến nay vẫn còn lưu lại vết sẹo xấu xí.
“Lúc sau, tôi mới biết được người đàn ông kia căn bản không phải là ba ruột của tôi, bất quá chỉ là tình nhân của bà ta.”
Cho nên, từ lúc Ôn Tư Hàm còn nhỏ ông ta đã dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái đánh giá cũng như làm chuyện kỳ kỳ quái quái với cô ta.
Nhưng ngược lại tin tức này đối với Ôn Tư Hàm sau khi lớn lên lại là chuyện không thể tốt hơn, ông ta cùng cô ta không có quan hệ huyết thống, như vậy cô ta sẽ không ô uế như vậy.
“Trong trường học, những người đó không chỉ là xé bài tập của tôi, để đồ vật dọa người dưới hộc bàn học, bọn họ còn làm rất nhiều chuyện mà mọi người không thể tưởng tượng được. Khiến tôi tỉnh ngộ ra, thì ra không chỉ là người trưởng thành có thể ghê tởm, ác độc như vậy, người tuổi còn nhỏ càng là trò giỏi hơn thầy.”
Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn cảnh sát lại như là xuyên thấu qua bọn họ nhìn đến những người đã từng thương tổn cô ta, nhìn thế giới này, mang theo oán hận cùng vô hạn khó hiểu.
“Sau đó, tôi học cách thông minh hơn.”
Rồi sau đó, Ôn Tư Hàm hơi mỉm cười, nụ cười kia ngây thơ mà tàn nhẫn, còn mang theo một loại cảm giác may mắn tự đắc nào đó.
“Tôi học cách nói dối, học xong cách lén lút sau lưng ngáng chân bọn họ, mặt ngoài giả vờ vô tội, cố tình sai khiến những kẻ ham muốn sắc đẹp của tôi cũng đi bắt nạt bọn họ, lại vô tình mà tiết lộ mọi chuyện cho giáo viên và trường học, bọn họ đều không có kết cục tốt, mà tay của tôi lại sạch sẽ.”
Cô ta nhìn đôi tay của chính mình, thoạt nhìn trắng nõn sạch sẽ, trên thực tế đã ô uế từ lâu rồi.
Như cảm nhận được sự đồng tình cùng thương hại không cẩn thận lộ ra trong ánh mắt của những người cảnh sát ở đây, Ôn Tư Hàm mất tự nhiên mà lại uống mấy ngụm nước.
Các cảnh sát cũng không có lập tức đặt câu hỏi mà để lại cho Ôn Tư Hàm một chút thời gian giảm sốc.
Trong đầu của Ôn Tư Hàm hiện lên rất nhiều thứ, có hồi ức thời đã qua, có khung cảnh sau này, đột nhiên lại nghĩ đến bản thân từng thấy qua vị chủ kênh kia nghe đồn là thiên kim tiểu thư bị ôm nhầm, cuộc sống trước đây cũng vô cùng gian khổ, lòng tràn đầy phức tạp.
Có phải phụ nữ trên đời này đều đáng thương giống các cô hay không?
Nếu không, thì làm sao bọn họ có thể giống nhau đến vậy?
Ngay sau đó, trên mặt cô ta lộ ra vẻ tự giễu, chính cô ta sao có thể so bì được với người ta.
Tuy bị người cùng giới ức hiếp, tổn thương nhưng Ôn Tư Hàm không hề có ác ý với tất cả phụ nữ trên đời, trong suy nghĩ của cô ta có một ít phụ nữ phi thường ghê tởm, nhưng đàn ông lại càng ghê tởm hơn.
“Kiếm tiền nuôi sống bản thân nào có dễ dàng như vậy, muốn sinh hoạt, muốn đi học, những người đó cho tôi công việc bất quá là muốn đổi lấy điều họ muốn từ tôi.”
Ánh mắt của Ôn Tư Hàm càng hiện lên sự chán ghét, nhớ tới những người đó cô ta chỉ cảm thấy buồn nôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-84.html.]
Có trời mới biết được Ôn Tư Hàm chán ghét đàn ông đến cỡ nào, căn bản không muốn tới gần những người được người ta gọi là nam thần, nghệ sĩ nổi tiếng nhất, mỗi lần diễn cảnh ngược luyến tình thâm với diễn viên nam, thật sự là dùng hết toàn bộ kỹ thuật diễn của cô ta.
“Cho dù là không tình nguyện, bọn họ cũng có vô số loại thủ đoạn bức ngươi vào khuôn khổ. Nơi càng hào nhoáng thì càng hắc ám, hợp đồng chứa cạm bẫy, lừa người tham gia sự kiện thực tế là đưa đến các bữa tiệc phối hợp với nhau đánh thuốc rồi đưa thẳng lên giường......”
“Tôi thấy nhiều đến nỗi c.h.ế.t lặng.”
Nhìn thấy ly nước ấm đã thấy đáy, cái ly bị Ôn Tư Hàm nắm chặt gắt gao trong lòng bàn tay, trong lòng cảnh sát nữ cảm thấy không ổn, bèn nhanh chóng nhân cơ hội chạy ra ngoài rót nước cho cô ta lần nữa.
Ôn Tư Hàm tiếp tục nói: “Nhưng chủ yếu vẫn là bởi vì tôi là một người tham lam, sau khi xong việc bọn họ dùng tiền bạc, tài nguyên để đền bù cho tôi, dùng nhiều lời hứa hẹn trấn an tôi, tôi liền thỏa hiệp.”
Ôn Tư Hàm tránh né không kể khoảng thời gian đau khổ của bản thân, đã từng có ý định muốn tự tử hay tìm kiếm sự giúp đỡ của người khác.
“Tham lam, đúng vậy, là tôi tham lam. Tôi luyến tiếc tình cảm vĩnh viễn thuần khiết, chân thành, tha thiết mà fans dành cho mình, luyến tiếc cuộc sống giàu có thật vất vả mới có được, luyến tiếc còn chưa trả thù những kẻ đã tổn thương tôi. Cho nên, tôi chỉ có thể trở nên càng thông minh hơn, càng biết cách che giấu chính mình, thậm chí ngược lại lợi dụng bọn họ để đạt được mục đích của bản thân.”
Từ lời khai của Ôn Tưu Hàm, các cảnh sát có được rất nhiều tin tức, bao gồm việc công ty giải trí kí hợp đồng với cô ta cũng bị nghi ngờ có liên quan đến bạo lực ẩu đả, ép buộc nghệ sĩ dưới trướng buôn bán và tham gia vào các tội ác như rửa tiền, giao dịch ngầm. Chính Ôn Tư Hàm cũng bị liên lụy ở bên trong.
Lừa gạt, tham lam, thô bạo, khiêu dâm…… Xác thật cô ta đều dính tất cả.
“Vị chủ kênh kia, là người cung cấp thông tin cho các người sao?”
Đem toàn bộ kể ra, bỗng nhiên Ôn Tư Hàm hỏi cảnh sát, sau khi nhận được đáp là phủ định, cô ta cuối cùng cũng lộ ra nụ cười thả lỏng, thật tốt.
Vậy thì có phải chứng minh được trên đời thật sự có người có thể thấy được tội ác ẩn giấu bên dưới vỏ bọc bên ngoài, giữa đất trời này cũng thật sự có nhân quả báo ứng, chỉ là còn chưa để ý tới mình, bây giờ đã đến.
“Cô ấy thật sự rất lợi hại, sáu người chúng tôi đều bị nói trúng rồi.”
Ôn Tư Hàm bị còng tay đi ra khỏi phòng thẩm vấn, lúc tới cửa gặp cảnh sát nữ lúc nãy rót nước ấm nhỏ giọng nói với cô ta: “Trước kia, tôi thật sự rất thích cô.”
Ôn Tư Hàm có chút kinh ngạc, cũng lộ ra vẻ mặt thất thố lần đầu tiên sau khi đi vào đây. Cô ta cảm thấy quẫn bách, áy náy, bất an, hoảng loạn, nhưng lại thực nhanh chóng bày ra vẻ mặt thờ ơ.
“Vậy hiện tại hẳn là cô không thích nữa.”
Không chờ đối phương trả lời, cô ta lại chau mày nói ra ác niệm ẩn giấu sau trong nội tâm của chính mình: “Cô biết không, thật ra tôi đặc biệt ghen ghét những người giống như các cô.”
“Sinh ra trong một gia đình bình thường, có tương lai tươi sáng và tốt đẹp, bình thường đi học, yêu đương, làm việc, kết hôn……”
“Mỗi lần nhìn thấy những người may mắn đó, những người đơn giản chỉ xem diễn xuất là sở thích, những người chân chính ngẩng cao đầu trong các sự kiện trước công chúng, những người ấu trĩ và buồn cười như vậy lại làm tôi ghen ghét đến đêm ngủ không yên.”
Trong mắt cô ta chứa đầy sự không cam lòng cùng khát vọng, khiến cảnh sát nữ vốn dĩ muốn an ủi cô ta rằng không phải lỗi của cô ta ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì cho tốt.
Mãi cho đến khi cảnh sát nữ rời khỏi tầm mắt của Ôn Tư Hàm, cô ta bị giam giữ đơn độc trong căn phòng đơn nhỏ, ngồi trong phòng mới nhẹ giọng cảm thán.
“Tuy rằng tôi thật ghen ghét, thật ghen ghét, nhưng là tôi cũng rất hy vọng các cô có thể sống thật tốt.”
“Tốt nhất là trên thế giới này, không bao giờ sẽ có người giống như tôi.”