Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Linh Hồn Huyền Bí, Đại Lão Yếu Đuối Trở Thành Siêu Sao - Chương 95

Cập nhật lúc: 2024-08-28 22:21:07
Lượt xem: 132

“Oa! Cậu đừng lại đây!”

Cái xác cháy nhỏ bé kinh khủng trong hành lang không ngừng vẫy tay, như là muốn lao vào cô bé, lại sợ cực kỳ cái đồ vật trong tay cô bé, không dám thật sự tới gần! Ánh mắt của cậu bé cũng rất mâu thuẫn, đối với cái bật lửa như có vô hạn khao khát, lại mang theo nỗi sợ phát ra từ linh hồn.

Nữu Nữu đâu biết rằng “bạn tốt” đang bình thường lại kinh khủng như thế này, khóc như rách ruột rách gan.

Theo lý trong toàn nhà này, mọi người đều bị tiếng bé gái la hét đánh thức, không biết tại sao lại không có ai mở cửa ra xem, cả tòa nhà yên tĩnh.

Nếu đây cũng là một chương trình giải trí, lúc này máy quay nên quay ngoài đường, lại quay siêu thị cách đó không xa, người đông náo nhiệt, rất phồn hoa.

“Ồn quá, chúng ta khi nào mới mua được nhà mới, đến đêm tối đều nghe tiếng những đứa trẻ ồn ào khóc lóc.”

Một người phụ nữ không kiên nhẫn lẩm bẩm một câu, quay người lại ngủ.

Có người dường như cũng nghe thấy, lại như là không nghe thấy, đôi mắt đều không mở ra một cái.

Còn có người là thật sự không nghe thấy gì.

“Đừng lại gần đây! Cha mẹ, cứu con với!” Nữu Nữu khóc lớn, muốn cha mẹ đến cứu mình, lại vì lúc nãy sợ hãi mà không may đóng cửa nhà lại, lại không vào được! Còn trong phòng ngủ, Đàm An đang chiến đấu với đồng đội liên tục trao đổi bước tiếp theo tấn công, không nghe thấy con gái mình đang khóc lóc ở bên ngoài.

Bỗng nhiên, trước mặt Nữu Nữu bùng lên một biển lửa, cái bóng đen đáng sợ trong biển lửa lăn lộn, vươn tay ra với cô bé như là cực kỳ đau đớn mà phát ra kêu cứu. Nữu Nữu đã khóc đến không thể nói nên lời, vì quá sợ hãi, cô bé không dám vươn tay ra cứu cậu bé, cũng không biết “bạn tốt” của mình là tốt hay xấu.

Cô bé chỉ cảm thấy đột nhiên rất nóng, rất nóng, sóng nhiệt như là không ngừng vỗ vào quần áo của cô bé, đã đốt cháy đến góc áo của cô bé, trong lúc hoảng loạn Nữu Nữu làm rơi cái bật lửa trong tay.

Một tiếng “rầm”, lửa bùng lên!

Cuối cùng cũng có người phát hiện không đúng, tòa nhà dân cư này sao lại có ánh đỏ lấp lánh?

Đang ngồi ở phía trước sạp báo, ông Lương an nhàn nghe nhạc trong máy radio, mũi đột nhiên ngửi thấy một mùi khét, ông ta vội vàng kiểm tra trong sạp báo, lại nhìn qua đối diện, không có chỗ nào bị cháy.

Cho đến khi mùi khét càng nồng, như là từ phía sau truyền đến, cũng có người qua đường kinh hô, ông Lương mới vội vàng chạy ra xem!

Toà nhà thế nhưng đang cháy!

Ông ta hoảng loạn muốn xông vào đưa bạn già và cháu trai ra, lại ở tầng một bị cái gì đó đụng mạnh, ông ta đau đớn nương ánh lửa mới nhìn rõ ra là phế liệu ngày thường ông ta hay để ở dưới lầu. Không kịp nhìn chân có bị thương chảy m.á.u hay không, ông Lương muốn bò lên tầng hai, thì lại bị chân trượt!

Tầng hai, bà Lương tuổi đã lớn, tai mũi không tốt, thấy cháu trai khóc lóc om sòm chỉ lo dỗ, còn mở ti vi, cố ý mở phim hoạt hình vặn to tiếng để chuyển hướng chú ý của cháu.

Tầng ba, vẫn luôn không ngủ được Tằng Mỹ ngửi thấy cái gì đó, muốn đi gọi con trai ra, lại không thấy con trai đáp lại.

Tầng bốn, Trương Phương đang ngủ say, cô ta đã khóa chặt cửa sổ nên cũng không nhận ra không đúng.

Tầng năm, hai người đang l.à.m t.ì.n.h quấn quýt không buông, lại thêm tầng cao, lúc này vẫn chưa chú ý có bất thường.

May mà, phía chính phủ chuyên môn phụ trách ghi lại nội dung trực tiếp của Lâm Hạ Vy sớm báo trước tối nay tiến hành diễn tập phòng cháy, đội phòng cháy toàn thành phố tập trung chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!

Một khi phát hiện có hỏa hoạn, lập tức xuất phát!

Vì thế, kho có một cuộc gọi điện thoại báo cháy không qua vài phút, ông Lương và người qua đường khác đợi được đến xe cứu hỏa và cảnh sát phòng cháy chữa cháy!

Đội viên chữa cháy chuyên nghiệp nhanh chóng chuẩn bị tốt dụng cụ chữa cháy, vòi nước, một phần đội viên ở bên ngoài tiến hành dập lửa, một phần đội viên thì vào đám cháy đưa tất cả nhóm người bị kẹt ra ngoài, tiện thể thăm dò mồi lửa!

Nhìn lính cứu hỏa như chớp tới, ngọn lửa cũng cháy không lâu, mọi người đều yên tâm, nghĩ chắc cũng không bao lâu nữa là có thể dập tắt hết lửa.

Nhưng chuyện kỳ lạ đã xảy ra!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/linh-hon-huyen-bi-dai-lao-yeu-duoi-tro-thanh-sieu-sao/chuong-95.html.]

Lửa này… lại không dập tắt được, còn đi vào đám cháy đội viên nhóm cứu hộ thông qua bộ đàm cũng truyền ra tin khủng khiếp: Trong toà nhà dân cư nhỏ này bọn họ cư nhiên lạc đường!

“Đây không phải là hỏa hoạn bình thường, mà là có quỷ quái gây rối!”

Trước tòa nhà dân cư đã bị kéo một dải phân cách, ngăn cản người thường vào, bỗng dưng đi vào mấy người trẻ tuổi. Bọn họ mặc đồ cổ trang khác người thường, hoặc mang kiếm, hoặc cầm la bàn, còn có đồ dùng kỳ lạ không nhận ra, nhìn có vẻ rất có khí thế.

Thấy có người lạ muốn xông vào hiện trường hỏa hoạn, trong miệng lại nói mấy lời quái dị, đội trưởng đội phụ trách hành động lần này ở khu Thành Dương lên tiếng ngăn càn hiện trường hỏa hoạn rất nguy hiểm, người lạ xin đừng lại gần.

“Chúng tôi không phải đến đây chơi, không có chúng tôi ngọn lửa này các người không dập tắt được.”

Đứng đầu là người đàn ông để tóc dài, khoảng ba mươi tuổi, bộ dáng rất tốt, cùng với cái vẻ không dính thế gian khói lửa còn rất giống diễn viên diễn tiên hiệp.

Đội trưởng Đổng Bắc định bảo đội viên duy trì trật tự đưa nhóm người lạ ra ngoài dải phân cách, lại thấy tổng đội đội trưởng phòng cháy thành phố và cảnh sát mặc đồng phục cũng đến, gặp mặt liền nói: “Người một nhà, người một nhà!”

Đội phòng cháy: Người một nhà???

Lửa này bùng lên nhanh không theo lẽ thường, vào tìm kiếm nhóm cứu hộ các đội viên lại lạc đường, cộng với lời giải thích của lãnh đạo, đội trưởng đội phòng cháy khu Thành Dương Đổng Bắc chỉ có thể đầy mặt kinh ngạc chấp nhận thế giới này thật có “không khoa học” lực lượng tồn tại.

Vậy là, chính mình làm việc gặp qua các tiểu đội đặc thù, Long Tổ, Địa Phủ văn phòng tiểu thuyết thiết lập có thể đều là thật!?

“Vậy bây giờ làm sao đưa đội viên và nhóm người bị kẹt ra ngoài?”

Thế giới quan bị chấn động, Đổng Bắc bừng tỉnh lại, việc cấp bách hiện tại chỉ có cứu người! Nếu thật sự là có quỷ quái gây rối, có người chuyên nghiệp lĩnh vực này còn hơn không có!

Trong tay bộ đàm của Đổng Bắc không liên lạc được với đội viên, trước mắt lửa càng lớn, một tin tức cũng không truyền ra, anh ta cũng chỉ có thể đặt hy vọng vào những người này.

Tử Dương Sơn, Huyền Lôi Phái, Phù Đài Quan là các muôn phái huyền học lớn nhất hiện nay, các đệ tử ưu tú nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra đi vào đó mới thấy thật giả, tranh đua cao thấp ý nghĩa.

Trước đây, phía chính phủ đối với huyền học lực lượng thái độ cơ bản là mắt nhắm mắt mở, không có nhiều quản lý. Chỉ là thông qua bắt các tôn giáo, văn hóa cổ tích địa điểm tiện thể “quan tâm một chút”.

Ngày thường đối đãi cũng không tệ, mỗi năm cố định làm chút phát huy truyền thống văn hóa, giao lưu hội nghị hoạt động cũng được ủng hộ, chỉ là không bao giờ ở trên mặt nói bất kỳ “không khoa học”, cũng rất ít thật sự giao tiếp với bọn họ.

Bây giờ, phía chính phủ dường như lộ ra muốn lại đối với bọn họ sờ sờ đáy, sử dụng tới ý nghĩa. Tuy nhiên, các môn các phái cũng có ý kiến phản đối, không muốn bị quản lý. Nhưng trên cùng của đại lão cũng có phản ứng tổng thể khá tích cực hợp tác.

Vì thế, gần đây trong khoảng thời gian này phía chính phủ thường xuyên tổ chức giao lưu, càng thiết lập được văn phòng tạm thời, thành lập được đội đặc thù đầu tiên hành động.

Bây giờ, chính là thử thách bọn họ có hay không có bản lĩnh, vài vị trẻ tuổi đệ tử ưu tú tự nhiên cũng muốn trong thực chiến bứt phá.

“Chúng tôi sẽ đưa bọn họ an toàn ra ngoài.”

Không do dự, mấy người liền lấy “đồ nghề” của mình, vào trong đám cháy bí ẩn này.

“Quỷ khí quả nhiên rất nặng, để tôi xem là cái quỷ gì dám gây rối!”

Tử Dương Sơn đại đệ tử Trịnh Kỳ lạnh lùng nói, còn chưa vào tòa dân cư, liền ném xuống một câu kết luận, bắt đầu niệm lên bí pháp của môn phái mình.

“Hừ, ai mà không cảm nhận được quỷ khí!”

Phù Đài Quan Nguyễn Nhĩ Mạn nhăn mặt, cả nước cũng chỉ có bọn họ mấy người này, ai thật sự giỏi hơn ai nhiều lắm đâu?

Thật thích diễn.

“Này, này thật sự không có vấn đề gì à?”

Nhìn thấy mấy người trẻ tuổi không mặc quần áo bảo hộ, mặt nạ cũng không có, chỉ mang theo đồ vật kỳ quái vào trong, trong lòng Đổng Bắc càng lo lắng hơn, lo lắng nếu như những người này không thể cứu người ra được, lại còn tự mình cũng hiến mạng vào trong đó.

Đúng lúc bọn họ vào trong tòa nhà, trong lúc bắt đầu phát lực, bộ đàm bỗng nhiên xẹt xẹt một cái, cuối cùng truyền đến tiếng nói của đồng đội Uông Hằng!

Loading...