Lỡ nhịp thanh xuân - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-09-12 12:16:18
Lượt xem: 208
Hôm nay là 31/12 ngày cuối cùng của năm tuyết rơi trắng xoá thành phố , như thường lệ chương trình gặp mặt các gương mặt vàng của năm lại phát sóng. Sáng đó rất nhiều nhân tài,tinh anh của nhiều giới tụ họp về đây chia sẻ về trải nghiệm và những bước tiến của bản thân .
Trong đó có Trần Kỳ Phong một doanh nhân trẻ đang phát triển rất nhanh trong giới. MC rất hào hứng đưa mic hỏi anh :
"Thưa anh không biết một người tài giỏi như anh thì cô gái anh thích là người như nào?""
Chàng trai bất ngờ đôi chút rồi nhè nhẹ nở nụ cười :
"Người tôi thích rất đặc biệt"
"Cô ấy có tính tình trẻ con , thích đánh nhau : năm lớp 11 cô ấy còn từng đánh 1 đám du côn tới mức nhập viện ,nhưng đặc biệt điều cô ấy thích nhất là đánh tôi"
Cả phim trường ngỡ ngàng với câu trả lời thú vị của anh và cả nữ vận động viên ngồi bên cạnh cũng không khỏi ngạc nhiên sau đó lại có chút xấu hổ.
" Thật là cô gái cá tính, vậy còn cô thì sao ?" MC lập tức xoá tan bầu không khí rồi đưa mic về phía nữ vận động viên.
"Tôi lại thích một cậu bé nhút nhát "
"Tôi thích cậu bé 5 tuổi bị tôi đánh thì khóc lóc ăn vạ , khi lớn vẫn bị tôi trêu trọc tức tới bật khóc"
Cuộc phỏng vấn hai người rất nhanh kết thúc sau đó chuyển sang các khách mời khác nhưng họ vẫn bị mắc kẹt lại phim trường để tiếp tục nhận một số phỏng vấn và chơi minigame . Mãi tới tận tối mới có thể ra về, hai người cũng không rảnh rỗi mà ba chân bốn cẳng chạy tới buổi họp lớp
"Xin lỗi chúng mình đến muộn , để mọi người đợi lâu rồi!"
"Không được phạt 3 ly" lớp trưởng lên tiếng mọi người xung quanh cũng rôm rả trêu đùa
Đúng vậy , hai người là bạn học cấp 3 ngoài ra họ còn chơi chung một nhóm 5 người rất gắn kết , là những học sinh top đầu của trường. Thanh xuân của họ rất tươi sáng và rạng rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/lo-nhip-thanh-xuan/chuong-1.html.]
10 năm về trước....
Tiếng chuông vang lên báo hiệu buổi khai giảng năm học mới bắt đầu. Sân trường rộn rã với những tiếng cười đùa, những gương mặt mới mẻ và cả những ánh mắt lấp lánh hy vọng của những học sinh vừa bước vào cánh cửa cấp 3.
Giữa sân trường rộng lớn, 5 người bạn thân từ cấp 2, tay trong tay, đứng cạnh nhau. Tất cả đều khoác trên mình bộ đồng phục , nhưng mỗi người đều có nét riêng không lẫn vào đâu được.
Tịch Nghi nhìn quanh, rồi quay sang đám bạn : "Thế là chúng ta cùng vào trường này thật rồi. Cảm giác như một giấc mơ ấy!"
Trần Kỳ Phong mỉm cười nhẹ nhàng : "Đúng thế. Có điều, chúng ta sẽ phải cố gắng gấp đôi đấy, trường này không dễ đâu."
Dương Chí giọng tỉnh bơ: "Cậu lo xa quá, anh Phong. Với sức học của chúng ta, làm gì có môn nào đánh gục được."
Châu Nam nhún vai : "A Dương nói phải. Nhưng mà ai mà biết được ngôi trường này sẽ 'bào mòn sức trẻ' của chúng ta như nào?"
Bạch Vi Vi cười tươi : "Mọi người lúc nào cũng căng thẳng như vậy. Mình chỉ mong chúng ta có thể cùng nhau vượt qua ba năm này với thật nhiều kỷ niệm đẹp."
nho
Tất cả cùng bật cười, không khí trở nên nhẹ nhàng hơn. Tịch Nghi liếc mắt về phía Trần Kỳ Phong, tim cô khẽ rung lên khi thấy anh mỉm cười như ánh ban mai rực rỡ ấy. Lúc sau cô quay đi Trần Kỳ Phong cũng hướng ánh mắt chứa nhiều loại cảm xúc về cô ấy.
Buổi lễ khai giảng diễn ra trang trọng và ngắn gọn. Hiệu trưởng đọc diễn văn khai giảng , sau đó là một màn rất ngầu của Kỳ Phong :
" Mời thủ khoa kì thi tuyển sinh năm nay , Trần Kỳ Phong lên nhận giấy khen và phát biểu"
Cậu bước lên với phong thái tự tin và đầy khí thế cả trường ngước lên nhìn cậu đấy ngưỡng mộ, không ít ánh mắt nữ sinh dán chặt lên người cậu.Càng chứng minh vẻ ngoài hoàn hảo của cậu, sống mũi cao thẳng nhỏ nhắn,mắt hồ ly như đang quyến rũ người khác , đôi môi căng đỏ khiến mọi cô gái phải ghen tị , nước da trắng sáng , mái tóc hơi nâu mềm mại bồng bềnh.Đặc biệt chiều cao 1m87 với đôi chân dài thẳng tắp và cơ bụng săn chắc là thứ thu hút hơn cả .
Cậu dõng dạc : " Chào mọi người tôi là Trần Kỳ Phong thủ khoa năm nay , mong mọi người sẽ chú ý và giúp đỡ trong thời gian tới"